Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Từ TRỜI SẼ SÁNG: THƠ CÓP VỀ

ĐOÀN VĂN VƯƠN “NGỤC OÁN” NGÂM KHÚC

Nhà thơ Trần Trương
Thuở trời đất nổi cơn cưỡng chế
Quan Huyện đòi đất để cho ..em
Anh Vươn thuộc lũ dân đen
Bỗng nhiên cuống trí bắn liền… lũ ngu
Đổi cuộc đời cần cù lấn biển
Cả gia đình tằn tiện nuôi nhau
Tưởng là chính đáng làm giầu
Quan huyện đánh úp phủ đầu dã man
Bây giờ đã tan hoang cơ nghiệp
Vào ngồi tù đón TẾT thiệt thân
Rét này thiếu thốn áo quần
Còn lâu mới được quây quần vợ con
Hỡi nông dân liệu hồn mà tránh
Bọn quan kia dùng mánh cướp công
Đêm nằm vợ phải bảo chồng
Đói no, cơm cháo đề phòng lũ quan
Giờ nhà Vươn bị san phẳng hết
Khi ra tù rồi biết về đâu
Thôi đành ngả nón đội đầu
Con “lạy” quan huyện, trước sau con…chuồn…

( Theo Trannhuong.com )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét