Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

ÔNG XÃ...(từ blog yahoo)

ÔNG XÃ CỦA TÔI
 
00:34 5 thg 6 2012Công khai24 Lượt xem 8

 
       Khỏi tìm xuất xứ từ "ông xã".Chỉ biết người vợ gọi người chồng rất mực yêu quý của họ là "ông xã",thế thôi.Mình cũng vậy,gọi chồng mình một cách trìu mến là "ông xã".
       Cách đây 45 năm,anh ấy học lớp 10.Mình học lớp 7.Lớp 10 nhưng đã 20 tuổi,người đen đúa,gầy nhom.Dép cao su,quần vá chín đít...trông rõ chán!(Hồi ấy tuy mọi người học cùng lớp nhưng tuổi chênh nhau,không phải cứ lên sáu là vào lớp 1 như bây giờ).

       Mình học lớp 7 trường xã,18 tuổi.Ở tuổi 18,con gái,dù đói khổ thế nào thì đến tuổi phổng phao nó vẫn phổng phao,trông có vẻ quyến rũ bọn bạn trai đáo để.Chả thế mà khối chàng thường lui tới làm quen.

      Chiến tranh  ác liệt,chúng mình mỗi đứa mỗi nơi.Mình vinh dự đứng trong hàng ngũ "những người tiên phong-lãnh đạo cách mạng"-nhưng bạn bè chúng trêu:"loại mày,công nhân quèn",cũng tức. Anh ấy có "sao sáng dẫn đường" trên mũ.

    Anh chàng nhỏ bé đen đúa đó cũng để ý mình.Số trời hay sao ấy,lần nào về quê hai đứa cũng gặp nhau.Gặp chỉ nói chuyện bâng quơ..

   Rồi một lần,trước khi đi xa,chúng mình cũng hứa  "yêu".Không dám cầm tay nhau,đừng nói hôn với hít.

  5 năm sau,chúng mình gặp lại,lập tức cưới nhau.Vui đáo để:mình diện áo sơ mi trắng,quần thâm.Anh ấy diện đồ màu cứt ngựa.Đó là hè 1973..

 Thiếu 1 năm là tròn bốn chục năm chung sống,chúng mình rất ít to tiếng với nhau.Ông xã luôn tỏ ra là một ô sin ngoan ngoãn,biết nghe lời mình.Ngược lại,đối với anh ấy,mình còn ngoan hơn anh ấy đói với mình.

 Hai năm vừa qua mình lâm trọng bệnh,không chút hy vọng gì,ông xã của mình luôn gần gũi an ủi động viên và hầu hạ mình chu đáo,không chê vào đâu được.Tuy chúng mình có 5 con,6 cháu nội ngoại,nhưng chúng bận.

Sức khỏe mình giờ khá.Tự an ủi:ông xã tuy ứ làm vương làm tướng gì,lương ba cọc hai đồng,sống vất vả,nhưng mình tự hào về ông xã.Mai dù nhắm mắt xuôi tay chúng mình cũng không nợ chi đời bởi không chụp giật,cậy quyền thế cướp bóc của ai trên thế gian này.

Một  điều chắc chắn:địa ngục tầng 99 không bao giờ có chỗ cho chúng mình,kẻ khác đã tranh từ trước.

Hài lòng,mình hài lòng và cảm ơn ông xã.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét