Tuổi thơ
Trong ảnh là đường làng quê mình đấy.Và suốt
tuổi ấu thơ bố mẹ ,gia đình mình chưa bao giờ được sống trong căn nhà
xây hoành tráng như thế này:
Rồi lớn lên,trải qua bao thăng trầm... Ơn chính phủ,giờ con cháu và
mình cơm đủ ăn,nước đủ uống (đương nhiên phải trả tiền)muốn yên phận với
bếp than tổ ong giữa lòng thành phố.
Nhưng TRỜI có cho tiếp nữa không?
Chợt nhớ năm xưa lên YÊN TỬ,trước một ngôi chùa có bài kệ,bài kệ viết
rằng:
KIẾP NGƯỜI MỘT HƠI THỞ-
TÌNH ĐỜI ĐÔI MẮT CHONG-
CUNG MA HỖN ĐỘN THẾ-
CÕI PHẬT XUÂN MÊNH MÔNG...
Thế rồi lại liên tưởng đến câu:"không ai gọi là ÔNG MẢ bao giờ".
SẼ KHÔNG BAO GIỜ CHẾT NẾU TRÊN CÕI TRẦN CÒN NHẮC TỚI TÊN TA BẰNG NỖI
NUỐI TIẾC...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét