Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

(Đợi chuyển từ TRỜI SẼ SÁNG sang)

Đợi chuyển(đến bài BỒ TÁT GIỮA ĐỜI THƯỜNG)

Từ TRỜI SẼ SÁNG


BỒ TÁT HIỆN HỮU GIỮA ĐỜI THƯỜNG.
10:15 4 thg 12 2011Công khai0 Lượt xem 9
   NỮ BÁC SĨ ĐI TÌM CÔNG LÝ  CHO BA THANH NIÊN BỊ ÁN HIẾP DÂM.    (Theo tin 247).
Trong một lần khám bệnh, câu chuyện ẩn ức của nam phạm nhân khiến bác sĩ Phạm Thị Hồng cảm động. Bà đã vượt hàng nghìn cây số gặp gỡ nhân chứng, gõ cửa cả chục cơ quan... để tìm công lý.
> 3 thanh niên được 'giải oan' sau 10 năm tù vì tội hiếp dâm
Cơn mưa dông chớm hè sầm sập kéo đến, bà Phạm Thị Hồng tất tả rời bệnh viện về căn nhà nhỏ, xinh xắn ở Hà Đông (Hà Nội) sau ngày làm việc. Cảm động trước tấm lòng nhân hậu của bà - nữ thầy thuốc dành nhiều thời gian, công sức đi tìm công lý cho 3 thanh niên gần 10 năm ngồi tù vì tội cướp tài sản và hiếp dâm - những ngày qua nhiều người đã đến nhà chia sẻ.
Tiếp khách với nụ cười hồn hậu, bà Hồng kể về cuộc gặp gỡ tình cờ đã khiến bà gắn kết với 3 chàng trai ở xã Yên Nghĩa, Hà Đông là Nguyễn Đình Kiên (tức Lợi), Nguyễn Đình Kiên (cùng 30 tuổi), Nguyễn Đình Tình (29 tuổi).
Bà nhớ, khoảng cuối tháng 12/2006, một trong ba người là Nguyễn Đình Kiên (Lợi) nhập bệnh viện đa khoa Hà Đông trong tình trạng bị liệt nửa người bên trái, hai chân và tay vẫn bị còng số 8. Phạm nhân Lợi được xác định bị bệnh do suy nghĩ nhiều dẫn đến tinh thần uất ức...
Những ngày Lợi điều trị ở bệnh viện, trong một lần trò chuyện với bà Hồng, anh bật khóc: "Cháu bị bắt nhận án hiếp dâm nhưng cháu không làm".
Ban đầu, bà Hồng không tin, bởi với bà "hiếp dâm" là tội ác xấu xa. Rồi phạm nhân Lợi nhanh chóng phải trở lại trại giam nên câu chuyện giữa nữ thầy thuốc và anh này vẫn còn dang dở.
Bà Hồng
Dù không quen biết nhưng bà Hồng đã dành nhiều công sức để đi kêu oan cho 3 chàng trai. Ảnh:Anh Thư.
Năm 2008, Lợi tiếp tục phải ra bệnh viện điều trị. Sự chân thật của nam phạm nhân mang án hiếp dâm đã lấy được lòng tin của bà. Đặc biệt, việc này lại được củng cố khi với kinh nghiệm nhiều năm của lương y chuyên sâu về huyệt đạo, bà Hồng phát hiện thanh niên này "chưa từng quan hệ với phụ nữ".
Với niềm tin Lợi "bị oan", suốt nhiều tháng thậm chí xin nghỉ làm, bà lặn lội đi tìm lại bị hại cùng những nhân chứng cũ, xác định lại hiện trường, thời gian gây án...
"Vụ án xảy ra lúc khoảng 22h, nhưng lúc đó nhiều nhân chứng nói rằng Lợi cùng hai người bạn là Tình và Kiên (bị bắt cùng vụ án) vẫn còn ngồi ở buổi sinh nhật của bạn đến gần 23h mới về", bà Hồng cho hay.
Gần 10 lần bà lên trại giam thăm 3 phạm nhân này nhưng hầu hết không được gặp. Nữ thầy thuốc đành mang quà bánh, thuốc thang về... Rồi khi Tình bị chuyển về trại giam ở vùng núi cao heo hút ở Tân Lập, Phú Thọ. Không quản ngại đường xa, bà lặn lội vượt hàng trăm cây số bằng mọi cách để gặp được thanh niên này.
"Hôm đó trời mưa, người tôi ướt sũng. Khi gặp nhau, hai cô cháu cùng bật khóc", bà Hồng kể, đôi mắt đỏ hoe.
Sau những cuộc gặp như thế, hàng trăm lá đơn kêu oan cho 3 thanh niên đã được bà Hồng và gia đình của họ gửi đi 36 cơ quan chức năng.
"Nhưng tất cả những bằng chứng tôi thu thập đều không được nhà chức trách chấp nhận. Khi TAND Tối cao trả lời rằng họ không xử sai, tôi choáng váng đến ngất xỉu", bà Hồng nhớ lại.
Bà Hồng
Ba thanh niên xã Yên Nghĩa đã được trả lại tự do sau gần 10 năm "vùi" tuổi trẻ trong trại giam. Ảnh:Anh Thư.
Sau những bài báo, đơn thư, thông tin về vụ án đã đến Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết. Ông yêu cầu VKSND Tối cao rà soát và báo cáo vụ việc.
Cùng thời điểm này, thiếu tướng Nguyễn Đức Nhanh (Giám đốc Công an Hà Nội) và thiếu tướng Đỗ Kim Tuyến (lúc đó là Phó giám đốc Công an Hà Nội, nay là Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát phòng, chống tội phạm Bộ Công an) cũng đã chỉ đạo điều tra lại vụ án.
Thượng tá Lã Ngọc Tỉnh (Phó phòng cảnh sát điều tra Công an Hà Nội) và các cán bộ điều tra giỏi mất nhiều ngày đêm để đọc lại hồ sơ của vụ án xảy ra cách đây 10 năm.
"Ngay khi đọc hồ sơ vụ án, chúng tôi thấy có nhiều mâu thuẫn. Hiện trường gây án bị xác định sai, hung khí gây án trong hồ sơ cũng khác với lời khai của các bị hại... Đặc biệt, lời khai 7 nhân chứng xác nhận bằng chứng ngoại phạm của 3 thanh niên trên cũng không được thể hiện trong hồ sơ", một cán bộ điều tra cho VnExpress.net biết.
Cũng theo cán bộ này, sai phạm nghiêm trọng tiếp theo mà họ phát hiện, đó là trước thời gian xảy ra vụ án 4 ngày, Lợi tặng bạn gái một dây chuyền bằng bạc sợi nhỏ nhưng bị từ chối nên anh này đã đeo.
"Căn cứ lời khai của bị hại là "tên hiếp dâm có đeo dây chuyền xích to, hình con đại bàng", cơ quan điều tra đã lấy đó làm "chứng cứ" để ép Lợi nhận tội", nữ điều tra viên nói.
Sau nhiều tháng truy tìm chứng cứ, vượt hàng nghìn cây số để lấy lại lời khai của các nhân chứng, bị hại và dựng lại hiện trường của vụ án... Từng chi tiết của vụ án đã được thượng tá Lã Ngọc Tỉnh và cán bộ điều tra ghi lại bằng tập hồ sơ lên tới hàng nghìn trang để báo cáo với 3 ngành tư pháp Hà Nội.
Và niềm vui đến với những người tâm huyết khi gần 2 tháng sau đó VKSND Tối cao ra kháng nghị bản án đã tuyên với 3 thanh niên trên.
Bản kháng nghị ký vào cuối tháng 1 năm 2010 đã chỉ ra 9 điểm sai sót trong quá trình điều tra. "Tại phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm cũng như sau khi xét xử, các bị cáo và nhiều nhân chứng có đơn xác nhận, tối 24/10/2000, các bị cáo Tình, Kiên, Lợi trong khoảng thời gian xảy ra vụ án đang có mặt để dự sinh nhật một người bạn. Tuy nhiên, cả 2 phiên tòa, HĐXX đều không quan tâm, xét hỏi tới lời trình bày trên, mà chỉ tập trung vào các tình tiết buộc tội có trong hồ sơ để kết tội bị cáo. Do đó, việc xét hỏi tại hai phiên tòa là phiến diện, không đầy đủ dẫn tới kết luận không đúng với tình tiết khách quan của vụ án...", kháng nghị thể hiện.
Sau khi VKSND Tối cao có văn bản, hiện nay 3 thanh niên xã Yên Nghĩa đã trở về nhà, nhưng họ vẫn đau đáu chờ phán quyết cuối cùng của Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao để chính thức được minh oan.


Ảnh của NGUYỄN THỊ TƯ
4000
  • T.A
    • T.A
    • 04:19 9 thg 12 2011
    Cô ơi, có kết quả rồi : Vào ngày 7 tháng 12, Hội đồng thẩm phán Tòa án Nhân dân Tối Cao đã phán quyết bản án giám đốc thẩm, bác bỏ kháng nghị củ..
  • Bien hoang
    Chỉ tiếc là không có...nhiều những người như vậy !
    • NGUYỄN THỊ TƯ
      Kẻ gây ra sự oan khuất,chắc chắn bị đọa xuống 99 tầng địa ngục,chúng chớ coi thường nhân quả.    Chúc các bạn luôn khỏe nhé.
  • ܓܨღღ Sunflower ღღܓ
    Cám ơn cô đã ghé thăm con ! Con cũng đã đọc nhiều vụ án này! Nhưng chưa kết thúc phải ko cô? Chúc cô sức khỏe cô nhé?!
    • NGUYỄN THỊ TƯ
      Các bạn yêu quý !Đã là người đều yêu thiện,ghét ác,căm phẫn sự bất công.Ví thử 3 anh em họ Nguyễn Đình kia là bố,chú,hoặc người thân của mấy vị..
  • T.A
    • T.A
    • 22:55 4 thg 12 2011
    Cháu đọc tin này đã lâu, và rất xúc động, vì không phải ai cũng có tâm và có khả năng "lật án" cũng như chứng minh bằng khoa học như cô ấy, chỉ để cứu danh dự và cuộc sống cho ba chàng trai trẻ.
    • NGUYỄN THỊ TƯ
           Những đứa đáng nguyền rủa là những đứa làm liều,kết luận vụ việc theo "ý chí" của chúng,gây khổ đau cho người lương thiện.    Mong cháu lu..
  • Nguyen Ngoc
    • Nguyen Ngoc
    • 20:45 4 thg 12 2011
    Chị Tư ơi! Cu Mô sang thăm chị đây. Chị có khoẻ không? Lâu nay không thấy chị vào Mô Tê Răng Rứa, mọi người đều nhắc chị cả đấy. Cu Mô chúc chị chóng khoẻ, kiên cường chiến thắng bệnh tật chị nhé!
    • NGUYỄN THỊ TƯ
        Chị sang thăm em luôn đó.nghe tin em mổ lần nữa,không biết BS đã mổ chưa?i.Họ hẹn chị đi 3 lần nữa để truyền hóa chất nhưng chị  không sang.Kết ..

Từ TRỜI SẼ SÁNG

CÔNG AN-VIỆN KIỂM SÁT-TÒA ÁN-NHỮNG "NỖI OAN DẬY ĐẤT"!
10:00 4 thg 12 2011Công khai0 Lượt xem 0

Dọc đường tố tụngThứ Bẩy, 24/04/2010-10:15 AM
9 mùa trăng oan trái và "kỳ án" ở quận Hà Đông (Kỳ 3)
Tình và Lợi đang đọc bài trên báo ĐS &PL viết về nỗi oan của mình
Niềm tin vào công lý
Sự kiện ba chú cháu thuộc dòng họ Nguyễn Đình ở Yên Nghĩa bị tuyên án từ 11 đến 16 năm tù vì tội Cướp tài sản, Hiếp dâm 9 năm trước vừa được VKSNDTC kháng nghị giám đốc thẩm theo hướng vô tội và trả tự do đang là một chủ đề "nóng" trong dư luận không riêng ở địa bàn Hà Nội. Quá trình xem xét cho thấy những chứng cứ ngoại phạm đã bị bỏ qua. Chính vì vậy, ngót 10 năm trời ròng rã, họ không hề xin giảm án, tha tù trước hạn mà chích máu viết thư kêu oan. Cũng trong hành trình kêu oan ấy, họ đã gặp ân nhân.

Tình tiết quan trọng không có trong hồ sơ
 Trở lại Bản kháng nghị số 02 của VKSNDTC cũng như lời tự bạch của ba chú cháu: Tại cả hai phiên toà sơ thẩm, phúc thẩm và kể cả sau khi xét xử phúc thẩm, các bị cáo và nhiều nhân chứng có đơn xác nhận tối 24/10/2000, các bị cáo Tình, Lợi, Kiên trong khoảng thời gian xảy ra vụ án đang có mặt trong làng và có đến dự sinh nhật chị Doàn là người cùng thôn, khoảng 22h20 thì họ mới ở đó ra về. Tuy nhiên, hội đồng xét xử trong hai phiên toà không quan tâm tới chi tiết trên mà chỉ tập trung vào các tình tiết buộc tội đã có trong hồ sơ vụ án để kết tội các bị cáo theo kết luận điều tra và quyết định truy tố. Theo những người tham dự phiên toà, việc xét hỏi tại cả hai phiên toà là phiến diện, không đầy đủ, dẫn đến kết luận hai bản án đều không đúng với những tình tiết khách quan của vụ án.
Tuy bị bắt vào các ngày khác nhau, giam ở mỗi nơi khác nhau, nhưng sau gần 10 năm gặp lại hàn huyên, ba chú cháu dòng họ Nguyễn Đình mới nhận thấy một điểm chung là đều bị một nhóm cán bộ điều tra gồm điều tra viên tên Chiến, Viện, Huấn, Biểu, Nghĩa, Trung và Minh lấy cung. Điểm chung nữa ở họ là có niềm tin vào công lý. Sau song sắt trại giam, họ vẫn hy vọng đến một ngày nỗi oan của mình sẽ được sáng tỏ.
Lợi nhớ lại: "Ngay buổi chiều 12/12/2000, người ta đưa tôi từ UBND xã Yên Nghĩa lên cơ sở 2, rồi từ cơ sở 2 lên trại Xa La của CA Hà Tây. Trong nhà tạm giam, có những việc mà cho đến bây giờ, đêm đêm dù được ngủ trong ngôi nhà bên những người thân thương của mình, tôi vẫn bị giật thột mỗi khi nghĩ đến. Tôi không bao giờ quên, nhưng cũng không muốn kể tường tận những gì đã phải trải qua. Chỉ biết rằng sau 3 ngày hỏi cung thì tôi đành nhận tội. Tôi nhận tội là vì sức chịu đựng của mình kém, vì trong lơ mơ tôi nghe thấy ai đó nói cứ nhận đi rồi đền mấy trăm nghìn là xong. Lúc đầu tôi chỉ nhận bừa là mình tôi thực hiện vụ cướp tài sản, hiếp dâm. Nhưng thật ra, tôi, một thanh niên choai nhà quê mới lớn có biết cái việc đó thế nào, thực hiện ở đâu, cướp được cái gì, nhưng tôi vẫn phải nhận. Tưởng nhận rồi thì xong, hôm sau mấy anh công an lại khảo tiếp vụ này có ba thằng, tối 24/10 mày đi chơi với ai? Đầu óc quay cuồng, trong lơ mơ, tôi khai có đi chơi với Tình và Kiên. Tỉnh ra, tôi giận mình vô cùng: Kiên, Tình ơi, tôi đã làm khổ hai người! Đến tháng 7/2002, ba chúng tôi được chuyển đến trại giam Thanh Xuân để thụ án. Trong buổi học nội quy trại, lần đầu tiên chúng tôi được gặp nhau có vẻ tự do sau gần 2 năm bị bắt. Dù không ai bảo ai, nhưng cả ba đều có chung ý nghĩ là phải chấp hành tốt mọi nội quy của trại và chịu khó đọc sách, tìm hiểu pháp luật để viết đơn kêu oan".
Niềm tin đã thấu lòng người có tâm 
Tình tâm sự: "Tôi từng nghĩ, nếu phải đi hết 14 năm tù mà sự thật chưa sáng tỏ thì khi mãn hạn trở về, tôi vẫn tiếp tục kêu oan. Vì thế tranh thủ tất cả các thời gian trống, ba chú cháu tôi lên thư viện đọc sách, đặc biệt là những cuốn sách về luật hình sự, tố tụng hình sự, từ điển thuật ngữ pháp lý. Những văn bản của luật sư từng bào chữa trong vụ án của mình cũng được chúng tôi ghi chép lại nhiều lần, thậm chí thuộc lòng. Từ đó, chúng tôi hiểu rõ các căn cứ để viết đơn kêu oan. Tháng nào ba chú cháu và ba gia đình cũng gửi đơn và câu trả lời là sự im lặng đáng sợ. Mãi đến năm 2004, chúng tôi  mới nhận được văn bản trả lời của TANDTC và VKSNDTC, nhưng lại là câu trả lời không có căn cứ để kháng nghị giám đốc thẩm.

Ba chú cháu họ Nguyễn Đình xếp lại hàng trăm đơn kêu oan do chính tay họ viết
Đối với mỗi phạm nhân, thành khẩn nhận tội là tiêu chí bắt buộc để đánh giá hạnh kiểm. Vì phản cung nên dù chăm chỉ lao động, tuân thủ nội quy, nhưng năm nào ba chú cháu cũng bị xếp loại kém. Riêng tôi - một đối tượng bị coi là... nhiều chữ nhất, giữa năm 2007 bị chuyển sang thụ án tại trại Tân Lập ở Phú Thọ. Tại đây, tôi vẫn tiếp tục viết đơn kêu oan và được sự cảm thông của một số cán bộ trại, tôi càng vững tin vào công lý".
Lợi kể: "Tháng 12/2006, tôi bị liệt nửa người, được trại Thanh Xuân chuyển đến Bệnh viện Hà Đông để chữa trị gần 4 tháng. Sau đó, tháng 3/2007, tôi lại phải nhập viện này gần 2 tháng. Tại đây, tôi gặp bà Phạm Thị Hồng, cán bộ khoa Phục hồi chức năng - người đã có công đầu sinh ra chúng tôi lần thứ 2. Bà Hồng quê gốc ở huyện Ba Tri, Bến Tre, là con của hai liệt sĩ hy sinh thời chống Mỹ. Là người sống nặng vì chữ Tâm, nên khi chăm sóc bệnh nhân, kể cả là phạm nhân, bà Hồng cũng thường gần gũi quan tâm và hỏi han hoàn cảnh của họ. Rồi bà biết lý do tù tội của chàng thanh niên mới ngoài 20 tuổi trán đã đầy nếp nhăn là tôi. Bà bảo, bà được ra Bắc ăn học là nhờ đồng đội của ba má, nhiều người trong số đó giờ đây đang là những cán bộ cao cấp. Với sự cảm thông sâu sắc, bà đã lần tìm những thông tin, chứng cứ ngoại phạm của ba chú cháu tôi và đến năm 2008 bà tự tay làm cái việc ít ai nghĩ đến: viết đơn kêu oan hộ chúng tôi và gửi thẳng cho một số đồng chí lãnh đạo Trung ương”.
Tiền không thể bù đắp được nỗi đau
Những lá đơn kêu oan hộ ba chàng trai do ân nhân trực tiếp gửi đã đến tay những người có trách nhiệm. Sau thời gian dài xem xét lại, tháng 12/2009, các cơ quan tố tụng Hà Nội đã họp và thống nhất đánh giá quá trình điều tra, truy tố, xét xử vụ án cướp tài sản, hiếp dâm ở Yên Nghĩa, Hà Tây (cũ) có nhiều thiếu sót. Ngày 26/1/2010, VKSNDTC đã ra kháng nghị giám đốc thẩm, nêu và phân tích 9 mâu thuẫn trong hồ sơ vụ án và kết luận: Cơ quan điều tra đã điều tra thiếu khách quan, không đầy đủ, triệt để; nhiều chứng cứ gỡ tội chưa được xác minh làm rõ để kết luận; công tác điều tra có nhiều vi phạm nghiêm trọng pháp luật tố tụng. Các bản án sơ thẩm, phúc thẩm căn cứ vào tài liệu điều tra thiếu khách quan để kết tội các bị cáo là không có căn cứ. Vì vậy đề nghị TANDTC giám đốc thẩm bản án phúc thẩm, tuyên các bị cáo không phạm tội cướp tài sản, hiếp dâm.
Sẽ thật thiếu sót nếu trong bài viết này không lột tả lên những ánh mắt hy vọng, những ước mơ giản dị và dự định tương lai tươi trong sáng của ba chú cháu Tình, Lợi, Kiên sau tất cả những nỗi đau đã trải qua. Lợi sẽ lại là người thợ sửa chữa xe máy phục vụ bà con; Tình với niềm ước ao được đi học sẽ tiếp tục bổ túc văn hoá và ngoại ngữ. Tình đã học được nghề dệt, mơ ước xây dựng được một xưởng dệt nho nhỏ ngay tại địa phương để phát triển kinh tế và tạo việc làm cho bà con; Kiên sẽ đi học nghề, có điều kiện về làm giàu tại mảnh đất quê hương.  
Sau khi đề cập đến “kỳ cục án” năm xưa, mấy ngày nay rất nhiều bạn đọc liên tục gọi điện đến ĐS &PL xin được chia sẻ, cảm thông với 3 chú cháu dòng họ Nguyễn Đình. Theo họ, nếu việc giám đốc thẩm tuyên 3 chú cháu vô tội, nghĩa là công lý đã thực sự đến với ba chàng trai. Họ cũng đặt ra nhiều câu hỏi: Chừng ấy năm, thủ phạm thật của vụ cướp của, hiếp dâm từng gây chấn động dư luận sao không bị phát hiện, trừng trị? Và với 9 năm tuổi trẻ bị đẩy vào chốn lao tù, sự cay đắng, nhục nhã, thiệt thòi của ba chàng trai điều gì có thể bù đắp được? Ai sẽ phải chịu trách nhiệm này? Và tại sao gần 10 năm với hàng trăm lá đơn của họ và gia đình được gửi đi tất cả các cơ quan chức năng mà đến nay vụ án được coi là vi phạm điển hình trong lịch sử tố tụng Việt Nam mới được xem xét?.
Phóng sự của Hoài Nguyên

Từ TRỜI SẼ SÁNG

ÔNG AN-VIỆN KIỂM SÁT-TÒA ÁN-NHỮNG "NỖI OAN DẬY ĐẤT"!
09:51 4 thg 12 2011Công khai0 Lượt xem 0

Dọc đường tố tụngThứ Năm, 22/04/2010-10:59 AM
9 mùa trăng oan trái & "kỳ án" ở quận Hà Đông (Kỳ 2)
Tình, Lợi, Kiên và bố của Kiên đang kể lại câu chuyện 9 năm về trướ
Tự bạch của những người bị mất tuổi thanh xuân
Hơn 9 mùa đông đằng đẵng trong trại giam với hơn 400 lá đơn kêu oan, trong số đó có không ít lá được viết bằng máu, vụ án 3 chú cháu dòng họ Nguyễn Đình đã được Viện KSNDTC kháng nghị giám đốc thẩm và họ đã được trả tự do. Tình, Lợi, Kiên khi vướng vòng lao lý đều mới bắt đầu tuổi 20. Giờ, họ bước sang tuổi 30 với những nếp nhăn nhiều hơn thời gian đã trải, nhưng lại bỡ ngỡ, lạc lõng trước cuộc sống đang thay đổi từng ngày.


Chiều thượng tuần tháng tư ảm đạm, trong căn nhà tuềnh toàng, chật chội của cụ Nguyễn Thị Gái (bà nội của Kiên), tôi được nghe trọn vẹn câu chuyện được xem là "kỳ án" từ chính những người bị mất tuổi thanh xuân.

Quả chuỳ định mệnh rơi trúng đầu...

Nguyễn Đình Tình ít tuổi nhất, nhỏ con nhất nhưng về vai vế trong họ lại là chú của Nguyễn Đình Lợi và Nguyễn Đình Kiên. Gần một thập niên trong lao lý, Tình nén chặt nỗi đau để miệt mài đọc sách, tìm hiểu luật pháp, quyết tìm cho bằng được sự công bằng. Quả vậy, tuy mới học hết cấp 2, nhưng cách nói chuyện, sự hiểu biết pháp luật cũng như lập luận của Tình khiến tôi thực sự thấy... choáng. Trước khi tiếp xúc, tôi kịp biết Tình từng học rất giỏi, 9 năm theo học là 9 năm mang về giấy khen. ước mơ được trở thành thầy giáo nhưng chỉ tại cái nghèo, Tình phải nghỉ học khi mới tốt nghiệp cấp 2.
Nhắc đến vụ trọng án trên cánh đồng La Cả, chàng thanh niên mảnh khảnh nhưng lại rất quyết đoán với bao dự định gần mười năm về trước nhíu nhíu chân mày, nhắm nghiền đôi mắt rồi ngửa mặt lên, im lặng. Dường như hành động đó của Tình là để kìm nén sự xúc động và muốn những giọt nước mắt chảy ngược vào trong. Trước khi vào tù, Tình rất dị ứng với những ai hút thuốc lá phì phèo. Nhưng giờ, Tình rút thuốc lá ra châm lửa và nhả khói một cách điệu nghệ. Có lẽ điếu thuốc đã giúp Tình trấn tĩnh lại. Tình kể: "Gần 20h ngày 24/10/2000, tôi và người bạn trai tên Hải sang nhà Uyên (cô gái ở thôn Do Lộ) chơi thì đã thấy Lợi, Kiên ở đó. Chúng tôi cùng Uyên xem phim Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài trên vô tuyến. Hết tập 1, cả 5 người rời nhà Uyên đi dự sinh nhật Nguyễn Thị Doàn ở ngay cạnh nhà Lợi. Khoảng gần 23h, đã tới kẻng an ninh thường lệ của thôn, chúng tôi ra về.
Hôm sau, cũng như bao người dân quanh khu vực, tôi, Lợi và Kiên loáng thoáng nghe đêm qua tại cánh đồng thôn La Cả, xã Dương Nội bên cạnh đã xảy ra vụ cướp tài sản, hiếp dâm. Vụ việc có vẻ gây sốc đối với bà con vùng quê yên bình, nhưng lại nhanh chóng đi qua trí nhớ của 3 chú cháu tôi đang tuổi ăn tuổi lớn. Kiên tranh thủ những ngày phép dọn dẹp, sửa sang các vật dụng gia đình (thời điểm đó Kiên đang là bộ đội thuộc Tiểu đoàn 3, Lữ đoàn 144 bộ binh cơ giới, được nghỉ phép từ ngày 16 đến 29/10/2000). Lợi cặm cụi sửa chữa xe máy tại quán trước cửa nhà. Còn tôi, vất vả hơn, tranh thủ lúc vãn việc đồng áng, tất tả theo các cô chú trong làng ra Hà Đông phụ hồ kiếm tiền đỡ đần bố mẹ" .    

Trầm tư một lát, Tình tiếp: "Sự việc bất ngờ như quả chuỳ từ thinh không vô tình rơi trúng đầu khiến có lúc tôi tưởng mình đã chết. Cuối chiều 13/12/2000, vừa đi phụ hồ về, tôi bị bắt khẩn cấp. Dù hết sức choáng váng và bất ngờ, nhưng trước khi bị đưa lên xe dẫn giải về cơ sở 2 của CA Hà Tây, tôi ném lại cái nhìn uất hận, dõng dạc nói: "Các chú sai rồi. Chắc chắn sẽ có lúc các chú phải giải oan cho cháu, xin lỗi cháu và gia đình".So với Tình và Kiên, Lợi có dáng vóc và khuôn mặt "nhàu" hơn cả. Nhìn những nếp nhăn như... ruộng bậc thang trên trán Lợi, ít ai nghĩ anh mới tròn 30 tuổi. Lợi kể: "Chiều 12/12/2000, 3 chiến sĩ công an đến bảo tôi nhanh chóng sửa giúp vì xe bị chết máy. Loáng cái, tôi đã sửa xong. Họ nhờ tôi đưa đến UBND xã Yên Nghĩa vìồ không biết đường. Tôi vội vã quệt đôi bàn tay dính đầy dầu mỡ vào mớ giẻ đen kịt rồi hớn hở đưa những người đang làm nhiệm vụ tới uỷ ban. Tại đây, họ bất ngờ thay đổi thái độ, tuyên bố tôi bị bắt vì vụ đánh nhau. Ngay lập tức, tôi, với bộ quần áo và đôi bàn tay lấm lem dầu mỡ lập tức bị dẫởn giải lên cơ sở 2 của Công an Hà Tây. Trên đường bị dẫn giải, tôi bình tĩnh và tự tin đến mức không hề có cảm giác sợ hãi, bởi nghĩ rằng vụ xô xát hồi năm 1998 đã được các gia đình hoà giải xong rồi. Sau này tôi mới biết, hoá ra, một phụ nữ sở tại nói với CQĐT rằng chiếc áo mà hung thủ để lại trên cánh đồng La Cả đêm 24/10/2000 giống chiếc áo mà tôi hay mặc. Đêm xảy ra vụ án thì tôi đi chơi cùng Tình và Kiên".
Trường hợp xuất ngũ kỳ lạ
Kiên với tính cách trầm, kể lại biến cố cuộc đời một cách chậm rãi và nghiêm túc đến nỗi tôi có cảm giác ngay lúc này anh vẫn đang là một quân nhân: "Cuối tháng 10/2000, sau khi hết phép, tôi trở lại đơn vị. Tối 15/12/2000, chỉ huy đơn vị gặp tôi bất ngờ thông báo cho tôi ra quân sớm vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Cả đêm ấy tôi không sao chợp mắt được, cũng không gọi điện về nhà được. Tôi cứ nghĩ mãi câu nói của người chỉ huy cho tôi xuất ngũ vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Gia đình tôi không khá giả, nhưng không đến mức tôi phải ra quân sớm để kiếm tiền. Là sĩ quan quân đội nghỉ hưu, ý nguyện của bố tôi là tôi theo nghiệp của bố. Trong kỳ nghỉ phép thời điểm tháng 10/2000, bà nội và bố mẹ tôi còn  khuyên bảo, dặn dò tôi thực hiện tốt nhiệm vụ để năm 2001 thi chuyên ngành và ở lại quân ngũ. Tôi thấy đêm cuối cùng tại đơn vị thật nặng nề. Sáng 16/12/2000, tôi càng ngạc nhiên khi đơn vị cho hai người dùng xe máy kẹp ba đưa tôi về. Thay vì rẽ vào con đường nhỏ vào nhà tôi, hai cán bộ đưa tôi đến thẳng UBND xã với lời giải thích "làm thủ tục bàn giao lính nghĩa vụ". Tại đây tôi được nghe lệnh bắt mình vì có liên quan đến một vụ cướp tài sản.
Kiên dừng lại nhấp thêm ngụm nước rồi đưa tay đan các ngón vào mái tóc quăn tự nhiên như để buộc cái đầu phải tái hiện lại từng chi tiếtK: "Bố tôi lúc đó là Đảng viên, làm tổ trưởng an ninh xã, sống rất nghiêm khắc, nên trước thông tin tôi tham gia vào một vụ cướp đã rơi vào trạng thái đau đớn, thất vọng như chết đi được. Còn tôi, từ choáng váng chuyển sang cảm giác chếnh choáng như say rượu mạnh, không hiểu mình đang tỉnh hay đang gặp cơn mơ hãi hùng. Thấy các anh công an nói tôi tham gia vào vụ cướp chỉ vài trăm ngàn, tội trạng không lớn, chính bố tôi đã khuyên tôi viết đơn đầu thú. Trong lúc loạn trí ấy, tôi đành...".
Những cái tát "quý giá" của người bạn tù
Nhớ lại 9 mùa trăng oan trái trong tù, Tình tâm sự: "Sau hàng trăm lá đơn gửi đi không có hồi âm, đã có lúc tôi rơi vào tuyệt vọng. Tôi nghĩ, nếu nỗi oan của 3 chú cháu không được minh xét, nghĩa là tôi đã chết hẳn về mặt tinh thần, bởi nỗi nhục, nỗi ám ảnh là kẻ phạm cái tội nhơ nhớp sẽ không buông tha tôi cũng như cả gia đình. "Mình còn sống làm gì? ". Tôi đã từng vò đầu dứt đứt tóc mà không thấy đau khi tự hỏi mình như vậy. Tết năm 2004 - cái Tết thứ 4 tôi xa xã hội, xa ngôi nhà nhỏ trong con ngõ nhỏ với những người thân thương. Tôi biết bà, bố mẹ và em trai tôi những Tết rồi cũng đâu có Tết, bởi có một đứa con đang mang cái tội tày trời là tôi. Bố tôi là bộ đội, khi trở về địa phương tham gia công tác ở xã và là thành viên trong cấp uỷ. Bản án nghiệt ngã dành cho tôi khiến bố tôi cũng bị vạ lây. Tất nhiên là bố tôi phải nhanh chóng tự rút khỏi vị trí công tác, vì ở lại thì cũng không ai chấp nhận. Khác với một hai năm đầu là còn nhiều hy vọng, thậm chí tin rằng nỗi oan của 3 chú cháu sẽ được gỡ bỏ, Tết Giáp Thân năm ấy tôi buồn khủng khiếp. Thực ra, lá thư tôi viết về cho gia đình vào ngày 7/1/2004 chính là sự gửi gắm mà lúc đó tôi nghĩ là những lời cuối cùng với người thân.
Với suy nghĩ dại dột "chết đi là hết", một buổi tối tháng Giêng năm 2004, lúc cả phòng đi sinh hoạt, tôi về trước và đập đầu vào bể nước ở buồng giam. Nhưng đúng lúc đó, một anh bạn tù cũng trở về ngay sau tôi đã phát hiện, lao tới ngăn tôi lại. Thay vì an ủi động viên như mọi khi, người bạn tù mang tội danh cố ý gây thương tích đã túm cổ áo lôi tôi dậy và tát liên tiếp vào mặt khiến tôi nảy đom đóm mắt. Anh ta gằn từng tiếng vào tai tôi: "Làm thân trai mà chết ngu xuẩn, hèn hạ thế à? Tao tin mày bị oan, nhưng nếu mày chết thì ai sẽ minh oan cho mày và giả sử nỗi oan đó được gỡ bỏ thì mày đã thiệt lại càng thiệt hơn". Những cái tát của anh bạn tù đã giúp tôi tỉnh ra, lặng lẽ sống trong 4 bức tường vô cảm, tiếp tục viết đơn và chờ đợi"
.



   

Từ TRỜI SẼ SÁNG

CÔNG AN-VIỆN KIỂM SÁT-TÒA ÁN:NHỮNG "NỖI OAN DẬY ĐẤT"!
09:46 4 thg 12 2011Công khai0 Lượt xem 0
      
Dọc đường tố tụngThứ Ba, 20/04/2010-4:03 PM
9 mùa trăng oan trái và "kỳ án" ở quận Hà Đông (Kỳ 1)
3 chú cháu xếp đơn
Lật lại vụ trọng án sau 9 năm      
9 năm đằng đẵng sau chấn song buồng giam vô cảm, 3 chú cháu đều đang ở độ tuổi 20 vẫn không hiểu nổi tại sao số phận nghiệt ngã lại phũ phàng với họ như vậy...Gần 400 lá đơn, một số được viết bằng máu ròng rã kêu oan suốt 9 mùa trăng của 3 chàng thanh niên tưởng như rơi vào... hư vô.

Quãng đời đẹp nhất với bao ước mơ hoài bão được thay bằng những đêm trắng u uất, trăn trở cùng bạn đồng hành là tấm phản bê tông lạnh lẽo. 9 năm dài dằng dặc ấy cũng chất chứa cơ man tủi nhục của 3 gia đình trong cùng một dòng họ đều có con trai đầu phạm cái tội tày trời: cướp của, hiếp dâm. Rồi đây, với bản kháng nghị giám đốc thẩm mới nhất (cuối tháng 1/2010) của Viện Kiểm sát NDTC và việc 3 chú cháu được trả tự do, có thể nỗi oan ấy sẽ được gỡ bỏ, nhưng tương lai của họ ra sao khi trong tay chỉ có con số không rỗng tuếch? Họ là Nguyễn Đình Tình (SN 1981), Nguyễn Đình Lợi, Nguyễn Đình Kiên (SN 1980), đều ở phường Yên Nghĩa, quận Hà Đông, Hà Nội.
Vụ án cướp của và hiếp dâm  trên cánh đồng La Cả... 
Trước khi thực hiện bài viết này, qua người bạn ở phường Yên Nghĩa, tôi đã được nghe một phần câu chuyện xung quanh vụ án nghiêm trọng ở cánh đồng La Cả năm xưa có liên quan đến 3 chú cháu thuộc dòng họ Nguyễn Đình...
Sự việc xuất phát từ  một vụ án cướp của và hiếp dâm xảy ra vào một đêm cuối thu gần mười năm trước, khi anh N.C.H và chị N.T.H.H đang ngồi tâm sự tại bờ mương gần trạm bơm xã Yên Nghĩa (Hoài Đức - Hà Nội) bị 3 đối tượng dùng  dao, gậy khống chế cướp đi một số tài sản và tư trang. Số tài sản của các nạn nhân bị cướp trong đêm 24/10/2000 không nhiều, chỉ vỏn vẹn có 280.000đồng, 1 đồng hồ điện tử, 1 khuyên tai và 1 chỉ vàng, nhưng vụ án trở thành nghiêm trọng ở chỗ: chị H.H đã bị 3 đối tượng trên thay phiên nhau cưỡng hiếp còn anh C.H bị đánh gây thương tích 21%.  
Gần 2 tháng sau, chiều ngày 12/12/2000, tại cửa hàng sửa chữa xe máy của gia đình, Nguyễn Đình Lợi đã cặm cụi sửa thật nhanh chóng chiếc xe máy của 3 chiến sĩ công an đang "có việc gấp đến UBND xã". Sau đó, chàng thanh niên 20 tuổi này hăm hở đưa 3 chiến sĩ công an đến trụ sở UBND xã vì “họ không biết đường". Dè đâu đến nơi, người dẫn đường nhiệt tình này lập tức... bị bắt giữ và áp giaió về cơ sở 2 của công an Hà Tây (cũ) trước ánh mắt nghi hoặc của dân làng. Ngay sau đó 1 ngày, chú họ của Lợi -chàng thanh niên 19 tuổi Nguyễn Đình Tình cũng được mời lên UBND xã "có chút việc" rồi bị bắt giữ. 2 ngày sau nữa (15/12/2000)- một thanh niên khác thuộc dòng họ Nguyễn Đình khi đó đang là quân nhân tại ngọ- anh  Nguyễn Đình Kiên (20 tuổi) đột nhiên nhận được thông báo cho "ra quân" sớm. Hôm sau, Kiên được đơn vị cho 2 cán bộ đưa thẳng về... UBND xã để nghe lệnh bắt giữ và lời đề nghị viết đơn tự thú theo nội dung do một cán bộ công an đọc. Cả Lợi, Tình, Kiên đều không ngờ được rằng, họ đang ở chặng đầu của một hành trình đen tối nhất mà số phận đã dành cho họ trong suốt 9 năm đằng đẵng.  
Hơn 1 năm sau khi bị bắt giữ, tại phiên toà phúc thẩm tháng 4/2002, Toà phúc thẩm TANDTC vẫn quyết định giữ nguyên bản án hình sự sơ thẩm của TAND tỉnh Hà Tây về phần tội danh cướp tài sản, hiếp dâm và hình phạt đối với Lợi (16 năm tù giam), Tình (14 năm tù giam) và Kiên (11 năm tù giam).  Ngót 10 năm trong tù, hàng nghìn đêm trắng cùng tấm phản bê tông chịu đựng những cơn nóng như rang hay cái giá lạnh thấu xương, nhưng 3 chú cháu Tình, Lợi, Kiên không hề xin giảm án, ra tù trước thời hạn mà chỉ một mực kêu oan. Nhiều năm đầu, hàng trăm lá đơn, một số lá được viết bằng chính những giọt máu thanh xuân của 3 chú cháu đã không đến tay những cá nhân và cơ quan có thẩm quyền. Tuy vậy, họ vẫn kiên trì viết đơn và chờ đợi. Riêng Nguyễn Đình Tình, sau cả ngày lao động mệt mỏi rã rời, tối về vẫn miệt mài viết đơn. Có tháng Tình viết đến chục đơn và luôn tin rằng, đến một lúc nào đó nỗi oan của 3 chú cháu sẽ được làm sáng tỏ. Sau 9 mùa đông dài dằng dặc, đúng vào những ngày cận kề Tết Nguyên đán Cpanh Dần, 3 chú cháu họ Nguyễn Đình đã nhận được Quyết định của Viện Kiểm Sát NDTC về Tạm đình chỉ thi hành bản án hình sự phúc thẩm số 583 của Toà phúc thẩm TANDTC tại Hà Nội. Theo đó, cả 3 chú cháu được trả tự do. Trong giờ phút đầu tiên được trở về gia đình, họ tâm sự với họ hàng: Dù rất ít được gặp nhau, có thời điểm bị giam ở các nơi khác nhau, nhưng 3 chú cháu vẫn đều có chung một suy nghĩ, một hành động là viết đơn kêu oan.
...Và những mâu thuẫn khó tin trong hồ sơ vụ án
Bản kháng nghị giám đốc thẩm của Viện Kiểm Sát NDTC đã nêu, phân tích, mổ xẻ 9 mâu thuẫn trong hồ sơ vụ án. Ví dụ như vềỡ hành vi cướp tài sản, tại các bút lục 206, 220, 225, 230, lời khai của Lợi hoàn toàn mâu thuẫn nhau. Lúc thì Lợi nhận trong khi Tình hiếp chị H. H thì Lợi tháo đồng hồ, khuyên tai, nhẫn vàng của chị rồi sau đó mới cầm tuýp sắt sang khống chế anh C.H thay Kiên, sau khi anh C.H đưa ví cho Lợi (trong ví có 200.000 đồng) thì Lợi dùng tuýp sắt vụt vào tay anh C.H gây thương tích 21%. Lúc khác, Lợi lại khai là sau khi dùng tuýp sắt vụt anh C.H khi anh bỏ chạy, quay sang chỗ Tình, Kiên đang khống chế chị H.H rồi mới tháo trang sức của chị. Có lúc, Lợi lại khai dùng dao khống chế anh C.H và thò tay vào túi áo ngực của anh lấy được 180.000 đồng sau đó Lợi mới tháo trang sức của chị H.H và dùng gậy gỗ đánh anh C.H... Tương tự như vậy, lúc thì  Tình khai Lợi dùng dao khống chế  anh C.H  và lấy ví, còn Tình dùng điếu cày vụt vào tay anh C.H khi anh bỏ chạy làm anh ngã sấp xuống bờ mương. Tình lại khai Lợi lục soát người anh C.H lấy từ túi quần sau của anh một tập gì đấy và cất vào túi quần, còn Tình không lấy gì của anh C.H. Khi anh C.H bỏ chạy, Tình dùng gậy đánh làm anh ngã chúi xuống. Số tiền trong ví thì Tình khai là có 317.000 đồng. Kiên là người tự thú ngày 16/12/2000 và được đánh giá là khai báo thành khẩn. Kiên khai bản thân không cướp được gì của đôi trai gái. Lợi dùng dao khống chế và Tình lục soát người anh C.H lấy được tiền. Lợi tháo trang sức của chị H.H cho vào túi quần đùi kéo khoá lại... Sau đó Lợi đếm tiền được 300.000 đồng, đưa cho Kiên 80.000 đồng. 
Về hiện trường, vụ án xảy ra khoảng 20h30 ngày 24/10/2000, nhưng đến 14h20 ngày 25/10, CQĐT mới tổ chức khám nghiệm hiện trường (KNHT). Khi KNHT không có người bị hại, người chứng kiến. Nhân chứng là  một số cán bộ, bộ đội của đơn vị M5 và A40 (những người trực tiếp tới hiện trường vụ án đưa đồ vật của người bị hại, vật chứng mà thủ phạm bỏ lại về đơn vị) lại không được yêu cầu tham gia KNHT, mặc dù CQĐT đã ghi lời khai của họ trước khi tiến hành KNHT. Vì thế không có căn cứ xác định vị trí các đồ vật tại hiện trường và cũng không có căn cứ xác định đó là hiện trường thật nơi xảy ra vụ án.
Tại biên bản xác định hiện trường, CQĐT lại xác định hiện trường nơi xảy ra vụ án ở một địa điểm khác. Công tác KNHT của CQĐT CA tỉnh Hà Tây (cũ) đã vi phạm điều 125 Bộ luật Tố tụng hình sự năm 1988 (nay là Điều 150 BLTTHS năm 2003). Do đó không có giá trị pháp lý. CQĐT cũng không dựng lại hiện trường và thực nghiệm điều tra là bỏ qua một hoạt động điều tra hợp pháp theo quy định của pháp luật tố tụng hình sự có ý nghĩa quan trọng để củng cố các tài liệu đã thu thập được, định hướng điều tra đúng nhằm tìm ra sự thật khách quan của vụ án.
Về vật chứng vụ án: Vật chứng duy nhất trong vụ án là chiếc áo phông thủ phạm bỏ lại tại hiện trường, có giá trị truy nguyên thủ phạm. Chiếc áo này được chị H.H và một số người ở đơn vị M5 và A40 trực tiếp xem, xác nhận là chiếc áo phông màu đỏ, cổ bẻ, có sọc ngang màu vàng, xanh. Chị H.H đã mang chiếc áo đến trình báo sự việc tại CA xã Dương Nội ngay trong đêm 24/10/2000, nhưng hồ sơ không thể hiện việc thu giữ chiếc áo này của CA xã Dương Nội, CA huyện Hoài Đức và CA tỉnh Hà Tây. Trong báo cáo sự việc của CA xã Dương Nội với CA huyện Hoài Đức cũng không có nội dung thu giữ chiếc áo này. Tại biên bản KNHT ngày 25/10/2000 của CQĐT ghi nhận đã phát hiện, thu giữ chiếc áo phông xác định là của thủ phạm bỏ lại hiện trường. Nhưng đó lại là áo phông cộc tay màu đỏ, cổ chui, có các sọc ngang màu vàng, xanh, đen, khác hẳn chiếc áo phông mà chị H.H đã nhặt của thủ phạm bỏ lại hiện trường.
Việc CQĐT tổ chức cho các nhân chứng cùng các bị cáo nhận dạng vật chứng mà không có người chứng kiến; người nhận dạng không mô tả được đặc điểm riêng biệt của vật được đưa ra nhận dạng, lý do vì sao lại nhận dạng ra chiếc áo đó và khẳng định đó là áo của bị cáo Lợi là vi phạm nghiêm trọng điều 114 BLTTHS năm 1988 (nay là Điều 139 BLTTHS năm 2003), do đó không có giá trị pháp lý và chứng minh trong vụ ánn.
Phóng sự của Hoài Nguyên
                                          (Từ "Đời sống và pháp luật).

Từ TRỜI SẼ SÁNG

CÔNG AN-VIỆN KIỂM SÁT-TÒA ÁN-NHỮNG "NỖI OAN DẬY ĐẤT"!
08:27 4 thg 12 2011Công khai0 Lượt xem 0
 Không biết bên Pháp,bên Mĩ,Bên Nhật ,bên Lào ......nói chung các "quốc gia"trên mặt đất này khi kết tội ai đó họ có  như Bao công bên Tàu thời nhà Tống không?Nghĩa là kết tội ai đó phải làm họ "tâm phục,khẩu phục" không? Hay chỉ ngồi ngất nghểu  trên ghế chủ tọa,đọc một cách máy móc văn bản kiểu "án bỏ túi" của bọn làm càn :NHÂN DANH............TÒA TUYÊN ÁN"...

     Vâng,họ quy định phải đọc "NHÂN DANH......" thì cứ đọc thôi,nhưng NHÂN DANH mà làm cho người lương thiện "thân bại danh liệt,chôn vùi cả quãng tuổi thanh xuân của người ta thì cái được "NHÂN DANH" đó được coi là sao đây?


      Con người vốn trọng lẽ công bằng,luôn giúp đỡ nhau,yêu THIỆN,ghét ÁC...cả một đội ngũ công an,kiểm sát viên,quan tòa ở một tỉnh,họ từng "thực thi công lý": (các bạn của mình có thể không quan tâm những chuyện thế này,nhưng đọc để giải trí-để biết-và hiểu vì sao nhiều người dị ứng với công an-kiểm sát-quan tòa làm vậy).

      Mời cả nhà giải trí (là phải đọc những phần trích tiếp theo),nhưng chớ có: "VẠCH TRỜI XANH MÀ TUỐT GƯƠM RA".Thứ tự có 4 phần:

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Từ TRỜI SẼ SÁNG


NÓI VỚI ANH
23:02 2 thg 12 2011Công khai0 Lượt xem 5
                 


       Anh đừng cảnh giác thế,em vui lắm,yêu anh thật mà!

            (Cô hàng xóm tâm sự với chồng ở cổng chợ C.B)
Ảnh của NGUYỄN THỊ TƯ
4000

Từ TRỜI SẼ SÁNG

ĐẸP ĐÔI!
22:13 1 thg 12 2011Công khai0 Lượt xem 0


       TẠI SAO THÁI VIỆT KHÔNG KẾT NGHĨA TRĂM NĂM VÌ  "ĐẠI CỤC " ?

                     


     XIN TẶNG HAI BẠN ĐÓA HOA THỦY CHUNG:
         
                      

Từ TRỜI SẼ SÁNG


CÙNG NHAU UỐNG THUỐC BỔ
20:39 30 thg 11 2011Công khai0 Lượt xem 2
  Chuyện chính chị chính em để các nhà chính anh làm.Ta nhặt nhạnh mọi thứ có thể " cười vui" được,về cùng cười với nhau.
 Các bạn không có thời gian tìm,thôi đọc đây nhá:
 
                              Cái mông
Giờ học đầu tiên môn hình học lớp 7. Cô giáo vẽ lên bảng 1 cái vòng tròn và đường kính.
- Các em hãy nhìn đây là vòng tròn và đường kính của nó.
Vova buộc miệng nói với bạn bên cạnh:
- Còn theo tớ, đó là cái mông!
Cô giáo tức quá, chạy đi tìm thầy hiệu trưởng và cùng quay về lớp học:
- Thưa đồng chí hiệu trưởng, Vova là 1 học trò hư và không hiểu gì về hình học...
Thầy hiệu trưởng nhìn lên bảng:
- Hỗn láo, hỗn láo quá! Thế ai đã vẽ cái mông lên bảng thế này?!! 


                           Sổ liên lạc
Vova phàn nàn với bạn ngồi cùng bàn:
- Hôm qua tao bị ông già tẩn 2 lần.
- Vì sao vậy?
- Lần thứ nhất tao cho ông già xem sổ liên lạc, trong đó toàn điểm xấu và những dòng của giáo viên về những tội nghịch ngợm. Còn lần thứ hai là khi ông già nhận ra đó là quyển sổ liên lạc cũ của ông ấy.
------------------ 


   Trong một cuộc thi "Chúng ta biết gì về phụ nữ?" do tạp chí "Phụ Nữ" tổ chức. Người đoạt giải nhất là Vô-va 10 tuổi.

   
Và đây là bức thư gửi ban tổ chức từ một thí sinh:(vị này không được giải nên sắc mắc":
Tôi biết đàn bà từ năm 18 tuổi, năm nay tôi đã 68 tuổi, vậy mà ban tổ chức lại cho rằng một đứa trẻ ranh lại biết về phụ nữ hơn tôi?

Thư trả lời của ban tổ chức:
Trong câu hỏi đầu tiên của chúng tôi: Ở đâu phụ nữ lông xoăn nhất? (lông với tóc tiếng Nga chung 1 từ), cậu bé trả lời đúng "Ở châu Phi", còn ông trả lời ra sao, lại còn vẽ minh họạ nữa?
Câu hỏi thứ hai của chúng tôi: Cơ quan quan trọng nhất của phụ nữ là gì? Cậu bé trả lời chính xác là "Hội phụ nữ thế giới", còn ông trả lời như thế nào, lại còn minh họạ nữa?
Câu hỏi thứ ba của cúng tôi: Phụ nữ khắc khoải chờ đợi cái gì hàng tháng? Cậu bé trả lời chính xác đó là "Tạp chí Phụ Nữ". Còn ông, ông trả lời ra sao? May mà ông không có minh họạ đấy!

Nghe nói bài làm của thí sinh "rất hiểu phụ nữ" này được bầu là bài văn gây sốc nhất trong năm!
    ---------------
(Sưu tầm ).
Ảnh của NGUYỄN THỊ TƯ
4000
  • Bien hoang
    nếu mà nhìn được cả hình minh họa...chắc sẽ "sốc" thật !!!

Từ TRỜI SẼ SÁNG


THƯ GIÃN (Rinh từ trang khác về).
09:39 29 thg 11 2011Công khai0 Lượt xem 2

               

                            Những động vật nguy hiểm

Cô giáo yêu cầu học sinh lớp 1 làm văn tả động vật. Đề bài tuần thứ nhất là tả một con mèo. Một học sinh viết gọn lỏn: “Nhà em có một con mèo”.
Khi trả bài, cô giáo hỏi:
- Sao em không tả rõ hơn?
Học sinh đáp:
- Dạ, nhà em có nuôi một con mèo nhưng em chưa được thấy. Vì em chỉ nghe mẹ em nói là bố em có mèo, mà bố em thì ra sức giấu, còn mẹ em thì ra sức tìm. Khi nào mẹ em tìm thấy, em sẽ tả kĩ ạ!
Tuần thứ hai, đề bài yêu cầu tả con chó. Học sinh nọ lại viết cộc lốc: “Nhà em có một con chó”.
Cô giáo bảo:
- Em nên tả kĩ hơn!
Học sinh giải thích:
- Dạ, con chó ấy còn ở ngoài đường ạ. Một hôm, mẹ em gặng hỏi bố em là “Hôm qua đi với con chó nào cả ngày?”. Khi nào bố em dắt nó về nhà em, em sẽ tả kĩ hơn ạ.
Tuần thứ ba, cô ra đề tả con khỉ. Vẫn em học sinh bữa trước viết, lần này thì dài hơn: “Nhà em có nuôi một con khỉ. Một hôm có một cô rất trẻ đến ngõ nhà em, bố em chạy ra và nói với cô ấy là “Con khỉ già đang ngồi trong nhà đấy!”.
------------------------------

                                Hoa hồng sống bằng gì?

Những ngày đầu tiên đến lớp, cô giáo ăn mặc rất mốt. Hôm nay, cô mặc một bộ váy rất đẹp và trên ngực áo cài một bông hồng rất xinh xắn. Thật tiếc, trong đám học trò thì chẳng có đứa nào để ý đến cả. Hồi lâu, cô giáo muốn khoe cái áo đẹp, nên đặt ra một câu hỏi thế này:
- Các em có thấy bông hồng rất đẹp trên áo cô không, vậy cô đố các em, hoa hồng sống bằng gì?
Sau một hồi suy nghĩ (chừng có vẻ nát óc, vì tụi nhỏ mới học lớp 1 mà!), một bàn tay giơ lên:
- Thưa cô! Nó sống bằng sữa ạ!
Tất nhiên là thằng bé vừa mạnh dạn phát biểu bị đuổi ra khỏi lớp ngay lập tức mà cu cậu chắc cũng chẳng hiểu vì chuyện gì mà thế cả.
Lát sau, thầy hiệu trưởng đi ngang qua, thấy thằng bé bị đuổi ra khỏi lớp như vậy, liền đến hỏi cho rõ ngọn ngành. Thằng bé kể nguyên văn câu chuyện vừa xảy ra trong lớp. Thầy hiệu trưởng cười và bảo thằng bé:
- Lần sau cô có hỏi như vậy, thì em phải nói là: bông hồng đó sống bằng nước tiểu và phân, nghe chưa!
Thằng bé làu bàu:
- Nhưng… em cũng không thể tưởng tượng được là rễ của nó lại dài đến như vậy!

                                                                                  (  Từ NGUYỄN TRỌNG TẠO  )
Ảnh của NGUYỄN THỊ TƯ
4000