Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

Thư ngỏ gửi Đoàn Văn VươnVõ Tác Quái

Này tên Đoàn Văn Vươn!

Lẽ ra ta đã gọi mi là bạn, là người anh em, là anh hùng thời...@, nhưng vì  ngươi đang là một tên tội phạm đang trong trại giam, nên ta phải gọi ngươi là thằng như một số lãnh đạo quen mồm gọi dân là thằng.
Ta chẳng hiểu sao ngươi là một trí thức nông dân mà lại cạn nghĩ đến thế!
Thử hỏi từ sau cải cách ruộng đất , rồi đến phong trào HTX làm ăn tập thể, đã bao giờ ruộng đất thật sự về tay dân cày chưa? Góp ruộng vào HTX, làm chung ăn chung, coi như mất ruộng. Sau đó chia ra định suất mỗi khẩu một sào Bắc bộ, rồi lại chuẩn bị 2013 thu hồi. Khoán 10 là tiến bộ, dân dễ thở nhưng cũng chẳng phải ruộng của mình. Sẵn sàng bị thu hồi làm sân gôn, làm dự án hoặc bỏ hoang, hoặc thu hồi chuyển đổi thành đất ở, bán cho người khác với giá gấp vài chục lần. Tiền ấy vào túi quan, nhà ngươi hiểu chưa?
Miếng đất nhà ngươi khai phá lấn biển là miếng thịt để trước miệng hổ, nếu không bị cướp mới là chuyện lạ. Cưỡng bức thu hồi của ngươi để cho người khác sử dụng hoặc đón long dự án để kiếm ăn to    là đúng chính sách quá đi chứ, còn oan uổng nỗi gì!
Ngươi biết không, tội của ngươi là tội giết người, chống người thi hành công vụ. Khung hình phạt cao nhất áp dụng cho tội giết người là TỬ HÌNH, hiểu chưa? Nếu không đủ yếu tố cấu thành tội phạmthì thiếu gì cách. Chính quyền không bao giờ sai, không bao giờ có tội. Không ai bỏ tù được chính quyền. Dẫu có bắn đại bác vào chính quyền thì nó vẫn không chết, vẫn trơ khấc ra đấy. Nó vững mạnh ở chỗ ấy, vì nó là tập thể, là chế độ chính trị. Ông A đổ lỗi ông B, ông B đổ lỗi ông C, cuối cùng nghiêm túc kiểm điểm, rút kinh nghiệm để thăng thêm vượt vài cấp cho các quý vị! Cái thứ đạn hoa cải của nhà ngươi thì nhằm nhò gì! Chỉ cần một chữ kí cái roẹt là ngươi đã chết mất ngáp rồi, hiểu chưa.
Nên nhớ rằng, người anh hùng Ba Sương còn phải chết bẹp dưới cường quyền bao nhiêu năm nay, chứ ngữ nhà ngươi phỏng làm được trò trống gì!
Thôi, tốt nhất là cứ ngoan ngoãn nhận sai trái về mình, xin chính quyền cho được sống mà nuôi vợ con và đừng có kiện cáo mà làm gì. Hãy luôn nhớ rằng phải xem việc làm chứ đừng có nghe lời nói. Phép vua thua lệ làng. Không ai cứu nổi nhà ngươi đâu.
Từ khi xảy ra vụ Cống Rộc (5-1-2012) đến nay, dư luận rùm beng, nhân sĩ trí thức, nhiều người có tai mắt lên tiếng, báo chí tốn bao nhiêu giấy mực, nay vẫn chả thấy tia hi vọng gì. Chắc là chờ được vạ, má sưng, để lâu cứt trâu hóa bùn thôi. Nếu nhà ngươi còn tốt phúc thì may lắm là được đình chỉ vụ án, không ai thèm đếm xỉa đến nữa. Hết phim!
Bà Ba Sương là một tấm gương sống!
Thôi nhé, chào thằng Vươn!
Võ Tác Quái
(theo Trần Nhương)

1 nhận xét:

  1. Dạ em hiểu ạ,thời nào quan lại cũng tham như chó,em cứ nghĩ chế độ do quan lại cộng sản cai trị thì khác,nhưng còn quá...

    Trả lờiXóa