Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Ngẫm mấy vần thơ xưa

      Người ta bảo nói phải có sách (dạ dày bò ?),mách phải có chứng,nếu  " lói xai,"mà ra tòa(tòa của VIỆT
NAM),thì xin thưa:với "ý chí " của  quan tòa (luật sư không phải đinh rỉ),tù mọt gông lim là cái chắc! mình viết không sách,không có dẫn chứng, tiếng anh pháp,tiếng nhật lào....đều không  biết....nhưng ít nhất là những điều mình nói,sách vở có in ở ta.


             Có cụ viết :

                          Một lũ ăn mày,một lũ quan
                          Quanh đi,quẩn lại,cũng một đoàn

                          đến khi dầu hết,đèn không cháy
                          chẳng thấy ăn mày,chẳng thấy quan
____________________

                                   trưa qua (ngày mười tám tháng mười hai tây-nhằm ngày  hai mốt tháng MỘT năm TÂN MÃO, kẻ rất sát đất mà quá xa trời này nghe cái chương trình "tìm trong kho báu",một vị giáo sư- hay phó (quên rồi) bình bài mà người ta tự đặt (hay bà Xuân Hương ) đặt (?) cái tên là "mời trầu".Vị giáo sư bình hơi nhiều chữ.
                
                              bài í  (mời trầu)viết thế này:

                                                              QUẢ CAU NHO NHỎ,MIẾNG TRẦU HÔI

                                                              NÀY,  "của XUÂN HƯƠNG ĐÃ   QUYỆT    rồi

                                                               có phải duyên nhau thì thắm lại

                                                               đừng xanh như lá,bạc như vôi!

         Ý bà bảo một quả cau bé-cau hoa,cau rụng,chứ không phải cau trưởng thành, miếng trầu hôi ( cũng lạ! phải kẹp lá trầu vào chỗ không thơm nó mới hôi chứ) XUÂN  HƯƠNG đã    QUYỆT  (quyệt gì?)  rồi?Phải duyên thì thắm......bà có mời ai đâu!  Bài này mà đặt là "mời trầu"-nghĩ hơi lạ!

       _______________________
   Từ "quyệt":

  - " Cháu rất muốn lấy nó làm vợ.

   -"Ngữ mày,dày ăn mỏng làm,nó có    quyệt (......) vào!

     TỪ "QUYỆT" KHÔNG PHẢI AI CŨNG HIỂU!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét