CHIỀU 30.4: ĐAU ĐỚN LÒNG TA CHIỀU VĂN GIANG
Tôi chưa định trở lại Văn Giang sau cái đêm ấy, sau cái ngày ác nghiệt ấy. Tôi định dành những ngày nghỉ lễ cho gia đình riêng của tôi. Nhưng sau khi đọc và post lên đây 2 bài thơ của Giáo sư Viện sĩ Hoàng Xuân Phú và 1 bài thơ của Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Minh Thuyết - thầy tôi, thì tôi quyết lòng phải trở lại Văn Giang.
Trong vai đôi vợ chồng trẻ, chúng tôi ăn mặc khá thoải mái khi về Văn Giang. Đây là công trình thủy lợi Bắc Hưng Hải nức tiếng một thời. Chiều nay, trời vẫn xanh, nước vẫn xanh như những kẻ vô tình, kề bên là khu biệt thự sinh thái Ecopark:
Bà con Văn Giang đón tôi và đưa ra cánh đồng vừa xảy ra cưỡng chế ghi dấu cuộc hủy diệt tàn độc của chính quyền tỉnh Hưng Yên, huyện Văn Giang. Một vài ngôi mộ còn lại, trơ vơ trên cánh đồng tan hoang những gốc cây lộc vừng đang tuổi lớn:
Ở cánh đồng, chiều nay bà con Xuân Quan đi ra nơi những máy xúc, máy ủi của cuộc cưỡng chế để nhặt xương cốt tổ tiên mình bị đào xới tan hoang trong trận càn hôm 24.4.2012:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét