Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

TỪ tranhung09.blogspot.com


Ánh sáng bí ẩn quanh pho tượng Phật ngọc lớn nhất thế giới tại Việt Nam





Phải mất khá nhiều thời gian, chúng tôi mới thuyết phục được ông Đào Trọng Cường (Chủ tịch HĐQT Công ty đá quý nữ trang Thần Châu Ngọc Việt) cung cấp cho Báo Lao Động băng camera an ninh ghi hình được cảnh những quầng sáng kỳ lạ chuyển động trên bức tượng Phật ngọc khổng lồ mà ông đang tạo tác.
>> Clip vầng sáng bí ẩn quanh tượng Phật ngọc

Lý do khiến vị đại gia này ngần ngại là do ông sợ rằng khi thông tin được công bố, người dân hiếu kỳ có thể sẽ đổ về khu vực ông đang chế tác tượng Phật, cuộc sống và công việc vì thế mà có thể trở nên xáo trộn ngoài ý muốn.


Người phi thường làm việc phi thường

Đào Trọng Cường là một người đặc biệt mà ta có thể nhìn thấy qua những thăng trầm của cuộc đời ông. Nhìn dáng người dong dỏng cao, ít ai biết rằng ông nặng tới gần tám chục ký, từng học Thiếu Lâm Bắc phái từ năm 7 tuổi và vẫn rèn luyện tới tận bây giờ. Đời ông bôn ba tới hơn 20 nghề, từ một tay trống có đẳng cấp của đất Hà thành, rồi nghệ sĩ đàn ghita có hạng, chuyển sang làm công nhân may, làm mì sợi, xàphòng, sửa chữa tủ lạnh, tivi, ôtô, đến đào đãi vàng thổ phỉ…

Đã không ít lần ông suýt bỏ mạng nơi rừng thiêng nước độc. Bệnh tật, đói ăn, sốt rét rừng, bị cướp gí súng vào gáy, kề dao vào cổ, thậm chí từng bị đánh gãy cả chân. Những năm cuối của thời bao cấp, Đào Trọng Cường đã đi Mercedes. Tuy nhiên, cơn lốc tín dụng năm 1989 đã cuốn trôi tất cả. Các chủ nợ đến xiết, thu hết gia sản. Thứ giá trị nhất trong nhà là chiếc đầu video mà ông mua tặng con gái cũng bị người ta tịch thu. Ký ức đau lòng ấy ám ảnh ông đến tận ngày nay, bởi vợ chồng, con cái khi đó phải sống nhờ thúng xôi của mẹ.

Hồi đào đãi đá quý, ông Cường để ý thấy người Thái Lan thường xuyên sang tận các mỏ đá ở Yên Bái để xem xét, rồi mua những viên đá mà theo sự đánh giá của giới khai thác, nó chẳng có giá trị gì. Người Thái mua hàng trăm tấn đá bỏ đi đó để làm gì? Câu hỏi ấy cứ vang lên trong đầu ông Cường. Sau nhiều năm làm “vàng tặc” rồi “đá tặc”, có được chút vốn trong tay, ông Cường mua vé máy bay sang tận Thái Lan để quyết tìm câu trả lời. Hóa ra, người Thái mua những khối đá ấy để làm tranh đá quý, mang lại thu nhập cao cho hàng ngàn lao động.

Thế rồi, hễ tích cóp được đồng nào, ông lại sang Thái Lan, đến các làng nghề chế tác tranh đá quý, gặp các nghệ nhân để học nghề. Tuy nhiên, các nghệ nhân Thái Lan đều từ chối truyền nghề. Thậm chí, biết ý định học lỏm nghề tranh đá quý, họ không cho ông vào thăm xưởng. Ông Cường bèn mua hàng loạt tranh đá quý về ngắm nghía, tìm hiểu. Ông đục những bức tranh này ra để xem người Thái dùng chất keo gì mà gắn chắc vĩnh viễn được những viên đá dù nhỏ li ti mà vẫn giữ nguyên màu sắc tự nhiên của đá? Sau gần 1.500 ngày đêm chong đèn đục đẽo, phân tích, lại gắn, lại phân tích… cuối cùng ông cũng biết được loại keo dính mà người Thái đã dùng.

Nhưng để làm được tranh đâu phải là chuyện đơn giản. Người thợ sửa chữa tivi, tủ lạnh, quạt điện, xe máy, ôtô... ngày nào, giờ bắt đầu công cuộc tự trang bị kiến thức hội họa, một quá trình còn gian khổ hơn mọi quá trình đã trải qua trong đời. Trong quá trình học hỏi người Thái, ông nảy ra sáng kiến, thay vì làm tranh kiểu “điểm ngọc”, ông đã làm ra những bức tranh toàn bằng đá quý. Vào năm 2002, tại khách sạn Melia Hà Nội, lần đầu tiên ở nước ta xuất hiện một triển lãm đặc biệt. Có tới 600 bức tranh làm từ đá quý trong suốt 6 năm trời được trưng bày, thu hút sự chú ý của hàng vạn người trong và ngoài nước tới thưởng lãm vẻ đẹp rực rỡ của chúng. Trước đó, tranh đá quý là một thứ xa lạ, thậm chí chưa từng được nói tới và xã hội rộng lớn cũng chưa từng biết đến chủ nhân của triển lãm ấy - một người nghệ nhân mang đậm phong cách nghệ sĩ - Đào Trọng Cường - là ai.

Tên tuổi Đào Trọng Cường nổi đình nổi đám kể từ ngày ông làm tranh chân dung tặng các nguyên thủ quốc gia tham dự hội nghị APEC năm 2006 tại Việt Nam. Qua những bức tranh đó, nghề làm tranh đá quý của Việt Nam- dù vừa mới ra đời- đã được thế giới biết đến. Đó là cách truyền bá hình ảnh đất nước ra thế giới cực kỳ sáng tạo. Từ đó, nghệ nhân Đào Trọng Cường nghiễm nhiên trở thành “báu vật sống” của dòng tranh đá quý trong nước. Với khát vọng và nghĩa cử cao đẹp, ông đã vinh dự được nhận danh hiệu Anh hùng Lao động và GS Vũ Khiêu đề tặng ông hai câu đối: “Dồn hết tinh hoa tâm trí lại/ Bừng lên châu ngọc nước non này”.

Ngày 18.10.2009, trước sự chứng kiến của hàng trăm người (trong đó có nguyên Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu), ông Đào Trọng Cường đã mở niêm phong khối ngọc bích lớn nhất thế giới với trọng lượng 35 tấn, cao 3m, rộng 2,3m, dày 2,4m được mua về từ Myanmar - quốc gia được mệnh danh là “vương quốc ngọc bích”. Ông kể, theo thông lệ hằng năm, Myanmar thường tổ chức hai cuộc đấu giá ngọc bích. Giữa năm 2006, trong một phiên đấu giá, ông Cường đã tiếp cận được với khối ngọc bích. Trong số 5.000 chuyên gia và doanh nhân tham dự hôm ấy, chỉ có hai người Việt Nam, trong đó có ông Cường. Trước lực lượng hùng hậu và áp đảo, khối đá quý đã thuộc về một thương gia Trung Quốc khi ra giá 1,5 triệu USD. Thất bại, ông Cường đứng tựa lưng vào khối ngọc, người bần thần như vừa mất đi một thứ gì đó vô cùng quý giá.

Ông nghĩ, mình sẽ không bao giờ được gặp lại khối ngọc khổng lồ đó nữa. Nhưng trong một lần đi mua dụng cụ máy móc đưa về nước phục vụ việc chế tác ngọc bích, ông may mắn gặp một nghệ nhân chuyên làm tượng ở Bình Châu (Trung Quốc). Sau khi hỏi tung tích viên ngọc, nghệ nhân này cho biết bạn ông ta là người đang sở hữu khối đá quý kể trên, ông Cường vui hơn bắt được vàng. Ông càng vui hơn khi vị nghệ nhân còn tiết lộ rằng bạn ông ta đang muốn bán lại khối ngọc đó. Ông vay tiền ngân hàng, bán cả ngôi biệt thự tại hồ Tây để có thể sở hữu khối ngọc bích trong mơ.

Sau khi đóng thuế cho Nhà nước 3 tỉ đồng, khối ngọc đã có mặt tại Việt Nam đúng ngày kỷ niệm 999 năm Thăng Long - Hà Nội. Ông nung nấu ý định chế tác bức tượng Phật lớn nhất thế giới từ khối đá quý khổng lồ này. Ông cùng các chuyên gia sang đất Phật Ấn Độ và Lumbini (Nepan) để tham khảo các pho tượng Phật - nơi được coi là nguyên mẫu của Đức Thích Ca Mâu Ni - tìm kiếm nhiều giải pháp trước khi đưa ra phương án cuối cùng về hình thái pho tượng Phật sẽ được tạc từ khối ngọc này.

Được chiêm bái và đảnh lễ tượng Phật tạo ra từ một loại ngọc quý hiếm là một duyên lành khó có được với bất kỳ ai trong cuộc đời này. Đức Phật đã từng đề cập tới điều này trong kinh Thủ Ấn Tăng Tín Lực rằng: “Chỉ một phút giây ngắn ngủi chiêm ngưỡng Phật tượng, hành giả ấy đã được vô lượng công đức rồi, huống chi người ấy được đối trước Phật tượng mà lễ bái, cúng dường, thì công đức còn nhiều hơn gấp bội”. Số lượng Phật ngọc trên thế giới không nhiều, chỉ có một vài tượng ở một số điểm hành hương. Danh tiếng nhất là Phật ngọc ở chùa Shwedagon ở Miến Điện (Myanmar), Phật ngọc lục bảo ở Thái Lan và Phật ngọc ở chùa Phật Ngọc, Thượng Hải. Phật ngọc được chạm khắc từ khối ngọc bích jadeite của ông Đào Trọng Cường nhất định cũng sẽ tràn đầy ý nghĩa như các tượng Phật ngọc nói trên.

Sau khi hoàn thành, dự kiến tượng Đức Phật tổ Thích Ca Mâu Ni sẽ nặng khoảng 16 tấn, cao 3m, có chiều ngang 2m và chiều dày 1m; bệ đế nặng tới 9 tấn, cao 60cm, mỗi chiều 2,1m, trở thành pho tượng đức Phật bằng ngọc bích jadeite lớn nhất, một kỳ quan tầm cỡ thế giới.

Những ánh sáng bí ẩn

Ông Đào Trọng Cường kể rằng, từ ngày đưa khối ngọc vào chế tác tượng Phật, dù pho tượng mới hoàn thành 40% khối lượng công việc, nhưng nhiều hiện tượng lạ thường đã xảy ra. Ông cân nhắc việc công bố video clip này, bởi "miệng thế gian vốn chẳng lành lặn gì, khéo người ta hiếu kỳ kéo đến xúm đông xúm đỏ thì quá mệt, không có lợi cho công việc".


 Ông nhớ lại, khoảng đầu tháng 10.2011, khi siêu bão Nalgae mạnh cấp 15, sức gió giật tới 240km/h chuẩn bị tiến vào biển Đông, tối hôm ấy cả gia đình đang ăn cơm, nghe bản tin thời sự thông báo xong, vợ ông lo lắng: "Như thế này thì thiên tai chồng lên thiên tai, mai anh xuống cầu xin đức Phật đi". Sáng hôm sau, ông Cường mua hoa quả thật tươi, đi cùng một vài người bạn tới trước khối ngọc quý cầu xin bão chuyển hướng, giảm cường độ. Nóng lắm, không khí trong xưởng chế tác như đổ lửa, mồ hôi như tắm. Khấn lúc non trưa, không ngờ đến 3h chiều đã nghe thông báo bão tan đi thành một cơn áp thấp nhiệt đới.

Khoảng đầu năm 2012, khi mực nước sông Hồng xuống rất thấp khiến ruộng đồng nứt nẻ, ông Cường lại thắp hương khấn vái trước tượng Phật. 3 ngày sau thì khí hậu thay đổi hẳn, mưa mát nhiều ngày. Bản thân ông Cường cũng không thể nào lý giải được những hiện tượng lạ lùng đó. Là những sự trùng hợp ngẫu nhiên chăng; hay là kết quả của lòng thành kính?

Nhưng lạ lùng hơn cả là sự kiện diễn ra vào ngày 3.2.2012, tức khi vừa mới qua Tết âm lịch Nhâm Thìn được ít ngày, cũng là ngày đầu tiên công nhân chế tác ngọc của ông Cường trở lại xưởng làm việc. Đột nhiên ông Cường phát hiện thấy một điều hết sức lạ lùng: Có những bóng sáng tròn bay chập chờn một cách rất khó lý giải quanh khối ngọc, xuất hiện trên màn hình camera an ninh. Ông Cường gọi hết mọi người xung quanh đến chứng kiến. Lúc đó, kho vẫn niêm phong, nên ông phải cho mở cửa ra xem có bóng đèn chiếu hay ánh sáng gì đó gây nên khúc xạ hay không. Nhưng hôm ấy mưa phùn, trời tối, ánh sáng yếu, kiểm tra khắp quanh kho không thấy có gì lạ.

Ông Cường kể lại: “Khắp người tôi nổi hết gai ốc”. Ông Cường thay hoa quả cũ để từ trước tết lên bàn thờ Phật, tiến hành lễ bái. Đứng trước khối ngọc thì không thấy gì, nhưng camera trên cao vẫn ghi lại được những ánh sáng lạ lùng ấy. Được một lát thì những ánh sáng tròn đó bay lên và không xuất hiện trở lại. Từ ngày ấy đến bây giờ, hiện tượng kỳ lạ này không xuất hiện trở lại, chỉ duy nhất thêm một lần khác vào ngày Phật đản, cho dù hệ thống camera an ninh vẫn như cũ, nhưng lần sau diễn ra ngắn hơn, chỉ trong vòng vài phút.

Ông Cường tự lý giải, hình như đó là sự xuất hiện của các chư thiên bên khối ngọc quý sắp tạc thành hình tượng Phật (?!). Chúng tôi không đủ năng lực để giải thích hiện tượng này, xin chờ đợi ý kiến của các nhà nghiên cứu, các nhà khoa học.
*****

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

MỆNH TRỜI CHĂNG???

Bốn tháng trước mình siêu âm ổ bụng không việc gì,dạo này thấy hạ sườn phải đau,đau cả lúc thở,đi siêu âm,họ viết:
"Kích thước gan không to.Nhu mô gan phải có khối giảm âm không đều,viền giảm âm mạnh hơn KT 52,9X45mm.Bờ gan đều.Thân tĩnh mạch cửa không giãn,không thấy huyết khối"
......
Kết luận:Hình ảnh nghi áp xe gan,nên chụp CT.
***
Và đây là kết luận CT và xét nghiệm máu:



Thôi! Trăm sự nhờ trời!

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

ĐỂ THỬ DỊCH VỤ NÀY .

4. Google Transliterate
Đây là một dịch vụ giúp người dùng đánh máy với nhiều ngôn ngữ khác nhau.

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

QUỐC HOA

 Sang nhà bạn THĂNG SẮC,thấy có bài này,"chọn hoa Trinh Nữ (xấu hổ) làm quốc hoa"-một ý tưởng rất hay.Hoa xấu hổ cũng đẹp nữa.Xin mời các bạn :

---

 

 Việt Nam hãy chọn hoa xấu hổ là quốc hoa

Sưu tầm.
Ngay từ cái tên của mình, hoa xấu hổ đã gợi nhắc một phẩm chất 
cần có của con người: lòng tự trọng. Biết xấu hổ là còn lòng tự 
trọng, đó là điều vô cùng cần thiết, thậm chí không thể thiếu.
Câu chuyện bình chọn quốc hoa cách đây 3 năm mấy ngày nay 
lại nóng trở lại khi trực tiếp Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ đạo
Bộ Văn hóa Thể thao Du lịch được giao chủ trì phối hợp với các
 tổ chức có liên quan để nghiên cứu đề xuất việc tổ chức lấy ý 
kiến nhân dân và cách lựa chọn suy tôn quốc hoa.
Đến thời điểm này, trên trang web bình chọn Quốc hoa của Bộ
 VH-TT-DL, hoa sen được bình chọn với hơn 62%, tiếp theo là
 hoa đào (hơn 15%), hoa mai (hơn 14%), hoa ban (4,4%). Dù 
chiếm ưu thế với tỉ lệ áp đảo nhưng có không ít người tỏ ra
 không đồng tình với việc lựa chọn hoa sen.


Một nhà văn hóa cho hay hoa sen dù thân thuộc và gần gũi 
với người dân nhưng đối với thế giới, nó không đặc trưng cho
 Việt Nam. Việt Nam cũng không phải là nơi có nhiều sen đẹp
 và cũng không có loài sen nào đặc trưng. Thậm chí ở khu vực 
Đông Nam Á, nhiều nước có sen đẹp hơn Việt Nam.





Thêm vào đó, các sản phẩm văn hóa có sử dụng hình ảnh của sen 
đều bị ảnh hưởng bởi Phật giáo mà nguồn gốc của Phật giáo lại
 bắt nguồn từ Ấn Độ và nước này cũng đã chính thức chọn hoa
 sen trắng làm Quốc hoa. Ngoài Ấn Độ, không ít quốc gia đã 
chọn hoa sen làm Quốc hoa.


Chỉ lý do đó đã đủ khiến dư luận băn khoăn, có nên chọn
 đại diện hoa của đất nước giống nhiều nước khác như vậy. Dư
 luận lo lắng bởi các đề cử khác cũng vấp phải điểm nọ điểm
 kia chưa phù hợp: hoa đào chỉ sống ở xứ lạnh trong khi mai
 thì không thể thiếu nắng ấm, hoa ban chỉ có ở vùng núi Tây 
Bắc... Ấy là người ta chưa biết rằng, ở Việt Nam, có một loài 
hoa dại mọc ở hầu hết các vùng quê, đẹp dịu dàng nữ tính, đầy 
đủ tiêu chuẩn để trở thành quốc hoa, loài hoa trinh nữ (hay còn
 gọi là hoa xấu hổ).


Hoa xấu hổ đã tồn tại từ rất lâu ở nước ta. Nó đã đi vào trong
 truyền thuyết, trong những câu truyện cổ tích Việt Nam, từ
 biết bao thế hệ. Tiêu biểu trong số đó là câu chuyện buồn
 về người con gái đoan trang thùy mị.


Ngày xửa ngày xưa có một người con gái đẹp như tiên sa,
 nụ cười của nàng còn đẹp hơn cả hoa ban mai vừa nở…
 Nàng có biết bao nhiêu chàng trai si mê đến ngỏ lời và 
chỉ chờ nàng ban tặng một cái nhìn, một nụ cười. Nhưng nàng
 là người đoan trang nên chỉ yêu có một lần và lấy người đó
 làm chồng. 


Nàng hạnh phúc trong cuộc sống được yêu thương chiều 
chuộng, nhưng chồng nàng là người không có chức cao
 quyền trọng. Vì vậy mà trong những lễ hội là nơi có thể
 gặp gỡ biết bao kẻ có thế lực nàng ngày càng thấy mình nhỏ 
bé và buồn chán, thất vọng vì chồng mình.


Sự đời trớ trêu, sự phản bội của nàng phải trả giá: mỗi lần 
chồng nàng âu yếm là nàng co mình lại và héo hon từng ngày
 rồi qua đời. Sau đó, trên mộ của nàng mọc lên một loài cây 
cứ có người chạm vào lại co mình lại. Loại cây đó người đời
 đặt tên là là cây xấu hổ. Chỉ một câu chuyện này cũng đủ 
minh chứng rằng, đây là loài hoa gắn liền với truyền thống dân tộc.



Về tính phổ biến, không cần phải bàn cãi nhiều vì đó là hoa
dại, với sức sống mãnh liệt của một loài cây dại. Hoa xấu
 hổ dù chỉ là một loài hoa nhỏ nhưng nó là biểu tượng cho 
sức sống bền bỉ, khả năng thích nghi mãnh liệt khi có thể
 tồn tại và phát triển ở khắp các vùng trong cả nước. Người
 ta có thể tìm thấy nó ở mọi nơi, từ trong cánh rừng cho tới
 khoảng đất ven ruộng. Chưa kể, Việt Nam là một đất nước
 nhiệt đới ẩm gió mùa nên cây cối, các loài hoa và cỏ dại
 cũng là một đặc trưng tiêu biểu cho đới khí hậu này. Vì
 thế, chọn hoa dại làm quốc hoa hẳn cũng phù hợp với 
điều kiện địa lý tự nhiên của đất nước.


Hoa xấu hổ cũng đại diện cho tính cách người con gái Việt.
 Sống sát đất đen, loài hoa đó vẫn giữ sự e ấp, thẹn thùng. 
Và nó đẹp, màu tím hồng phơn phớt trên những nhụy hoa 
mỏng như tơ khiến cho bất cứ chợt nhìn thấy đều dâng 
lên cảm xúc nhẹ nhàng thư thái. Và nó cũng là biểu tượng 
của sự thủy chung, đức tính được đề cao nhất của người phụ nữ Việt.


Hơn nữa, dù chỉ là một loài cỏ dại nhưng hoa  xấu hổ
 lại là biểu tượng của tinh thần bất khuất của dân tộc.
 Dù có bất kỳ dự tác động, hay ảnh hưởng nào, cây 
trinh nữ vẫn giữ nguyên phẩm chất của mình, co lại
 nhưng không vì thế mà dần tàn lụi, ngay sau đó lại
 vươn lên mạnh mẽ hơn nữa.


Một lý do cũng không kém phần quan trọng, ngay từ cái
 tên của mình, hoa xấu hổ đã gợi nhắc một phẩm chất 
cần có của con người: lòng tự trọng. Biết xấu hổ là còn
 lòng tự trọng, đó là điều vô cùng cần thiết, thậm chí không 
thể thiếu. Cuộc sống hiện đại khiến nhiều người đánh
 mất sự biết xấu hổ, cho nên, khi nhìn thấy quốc hoa là 
loài hoa này, họ sẽ giật mình nhận ra điều mà họ đang thiếu.


Với những phẩm chất và đặc tính như vậy, hoa xấu hổ 
xứng đáng trở thành quốc hoa của Việt Nam. Hơn nữa,
 hiện nay chưa có nước nào trên thế giới chọn loài hoa
 này làm Quốc hoa nên lựa chọn đó cũng góp phần tạo
 nên nét đặc trưng, riêng biệt của du lịch Việt.



 ( Internet )
--

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

ẢNH GIA ĐÌNH




                                Các anh trai.



                               Các cháu nội và con dâu lớn.






                       NGUYỆT MINH tuổi 65 và một trong 5 cháu nội.





Một "bộ phận nhỏ" các con cháu.



                     NGUYỆT MINH-2012:VỀ TỪ CÕI CHẾT.

NHÀ CỰU TỔNG ĐỐC HÀ GIANG

Xem dinh cơ ông Nguyễn Trường Tô 


Thứ hai, 11/03/2013, 18:55 (GMT+7)
Sau 3 năm kể từ ngày bị miễn nhiệm hết chức vụ vì những lùm xùm xung quanh vụ án Sầm Đức Xương (năm 2010), nguyên Chủ tịch tỉnh Hà Giang Nguyễn Trường Tô trở về cuộc sống của người dân thường với thú vui điền viên (tựa như ông Nguyễn Minh Triết và như THÁNH GIÓNG,nhưng anh TÔ thì dư luận nói anh THAM Ô,HỦ HÓA,anh ấy xấu lắm,nếu mang danh đảng viên thì làm ô uế đảng của CỤ HỒ). Đó là khu trang trại sinh thái ở ngay mảnh đất cực bắc Hà Giang.
 - 1
Cách Hà Giang 8 km, trên địa bàn xã Đạo Đức (huyện Vị Xuyên), cánh cổng này là nơi dẫn vào khu trang trại của gia đình ông Tô
 - 2
Ông Tô là người gốc “quê lúa Thái Bình” nên ngôi nhà cũng được mô phỏng lại nhà truyền thống ở Đồng bằng Bắc bộ
 - 3
Những vì kèo được chạm trổ công phu
 - 4
 Họa tiết chạm khắc làm ngôi nhà… bừng sáng
 - 5
Cả trang trại ngút ngát cây xanh do bàn tay có nghề về cây xanh và phong thủy kiến tạo
 - 6
Hồ tích thủy, bờ kè chắc chắn cùng sự sắp đặt của các tiểu cảnh bon sai
 - 7
Những hòn giả sơn được gia công hết sức công phu
 - 8
Những cây cảnh “độc” được đưa về từ khắp nơi, đang trong thời gian “hồ” để thích nghi với khí hậu, thổ nhưỡng của khu trang trại
 - 9
Trong đó phải kể đến loài thông tre, một trong những loài khó trồng
 - 10
Ngôi nhà cũng được xây dựng theo phong cách hết sức “tây”
Song Nguyên
(Theo Khampha.vn)

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

GIẢI TRÍ MỘT TẸO

Đến nhà "cua đồng"-bạn trên blog (?) của Nguyễn Ngọc Đức (moterangrua),thấy mấy thứ hay hay ,bèn xin về đây để bạn bè xem chung:

(Kiểu thơ BÚT TRE)

Quê hương tôi đẹp tuyệt vời
Ở dưới có nước trên trời có mây.
Xin mời các bạn về đây
Để thăm quê tớ mỗi ngày một sang.
Con đò dịch đít sang ngang
Xa xa có một cái làng thò ra.
Đằng kia là một vườn na
Đằng này thì có mấy bà chổng mông.
Cây lúa cao sản ngoài đồng
Đến mùa thu hoạch nhà nông vui cười.
Quê tôi thế đấy bạn ơi
Nhờ có đổi mới nên đời thêm xuân.
Con gái giờ chẳng mặc quần…
Mà mặc váy ngắn hở chân hở đùi
Ngày hội mới thật là vui!
         **** 
TRUYỆN CÓ THỂ CƯỜI

Vợ thấy chồng đi làm về, chạy ngay ra đón, hôn 1 cái vào má và thỏ thẻ: “Anh ơi, em ‘trễ’ 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá”.
Chồng vui mừng khôn xiết vì sắp được làm bố. Sáng hôm sau, chồng đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà. Có anh nhân viên điện lực đến bấm chuông.
- Tôi có thể giúp gì cho anh?
- À không, tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá.
- Hả? Sao các anh lại biết?
- Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bữa chúng tôi cũng biết chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy.
Quá hoảng sợ, bà vợ nói “Thôi đợi chồng tôi nói chuyện với các anh” rồi đóng sập cửa lại.
Ngay sáng hôm sau ông chồng đến ngay công ty điện lực và gặp anh nhân viên thu tiền hôm trước, vỗ bàn hét:
- Này anh kia, anh muốn gì ở vợ chồng chúng tôi?
- Cũng đơn giản thôi, ông bà vui lòng đưa chúng tôi tiền là mọi việc sẽ ổn thỏa.
Ông chồng nghĩ đang bị tống tiền, nên càng thêm bực tức:
- Nếu tao không đưa tiền cho mày thì sao?
- Bắt buộc chúng tôi phải cắt của ông thôi – anh nhân viên thu tiền trả lời.
Ông chồng há hốc miệng:
- Cắt rồi vợ tôi xài cái gì.
- Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy.
***
Một người đàn ông da đen bị lạc trong sa mạc.
Trời nắng gắt, khác nước khô cháy cả cổ, khi gần ngất đi ông ta kêu lên: “Thượng đế ơi hãy cứu con” và Thượng đế hiện ra thật.
Thượng đế nói “ta cho con 3 điều ước”, mừng quá, không ngần ngại người da đen ước:
-Thứ nhất cho con là người da trắng,
-Thứ hai: lúc nào cũng có một người phụ nữ ngồi trong lòng,
-Và thứ ba: lúc nào con cũng có nước uống.
Thượng đế đồng ý ngay, mỉm cười “ta cho con được toại nguyện” … và hô biến .. BÙM!!!! người đàn ông da đen biến thành … cái toa lét dành cho phụ nữ!
****
Có một con muỗi vừa mới chích máu người thì bị đập cho một phát chết tươi. Muỗi ta ức quá xuống Âm Phủ kiện Diêm Vương:
- Tại sao Trời sanh con ra là để “hút máu” người mà lại để con bị đập chết như thế chứ, ức chế quá ?
Uhm..Ngươi nói cũng đúng. Thế giờ ngươi muốn thế nào ?
- Con chỉ muốn một điều nhỏ nhoi thôi. Con muốn kiếp sau con vẫn được “hút máu” người nhưng không bao giờ bị đập chết.
- Ok, ước nguyện của ngươi đã được toại nguyện.
Và khi đầu thai, con muỗi trở thành 1 miếng Kotex soctina!
______________________________________

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Ồ,BEO to gan gớm!

 NM tha bài này vđể các bạn giải trí đấy nhé,NM không khoái cái món chính trđâu.
_______________________________


BEO-nghe đâu là TBT cái báo thể dục gì ấy trong thành phố mang tên Bác,viết thế này:





Thứ ba, ngày 30 tháng mười năm 2012


NHÂN GIÂN LÊN ĐỜI

Bản hiến pháp sửa đổi chưa được phát hành chính thức để 
lấy ý kiến nhân dân, nhưng  báo chí và nhất là cư dân mạng 
đã chém gió  hăng hái.

Các nhân giân này, mũi bị dắt bởi những tít  báo to đùng mỗi
 sáng, mắt chỉ nhỉn thấy những nhân sự cụ thể sự kiện vụ việc
 cụ thể vừa diễn ra, nên chưa
gì đã ủng hộ nhiệt liệt mà quên béng việc, khi bản hiến pháp

 mới có hiệu lực, các vịhưởng lợi (như nhân giân đang tưởng)
 đã về điền viên với Thánh Gióng từ khuya.

Điều cơ bản nhất của việc sửa đổi hp, nằm ở điểm chập hai 
chức danh tổng bí thư và chủ tịch nước vào làm một.
Nhân giân, với dư âm của TW 6, hào hứng giao thật nhiều
 quyền cho chủ tịch nước (***), trong đó lẫn cả quyền
 hành pháp chứ không chỉ thuần chức năng tầm soát quyền lực.

Khi hiến pháp mới thực thi, chủ tịch là lãnh đạo cao nhất
 vì kiêm đảng trưởng, lại độc đảng, vậy thành phần nào 
sẽ giám sát đảng đây?. Hình như nhân giân đang hy vọng
 giành được quyền này. (Mình bảo nhân giân lên đời, là vì thế).

Xứ mình, tay ải tay ai nắm quyền lực, cũng lo ngay ngáy.
 Bớt cũng lo mà thêm lo gấp bội. Luẩn quẩn vừa  thổi tu
 huýt vừa đá banh hoài, bao giờ với tới xã hội pháp trị.

Riêng mình,  đang hình dung cảnh rất thật khác:
Đảng trưởng đọc bản giải trình về tiến độ chống tham nhũng
 trước cuốc hội …

Đấy, cải cách  sâu sắc, thế mới đã.



(***) Một nhân dân vừa góp ý bổ sung:  Sau này nhân giân 
chán chủ tịch nước thì chắc lại hy vọng sửa đổi HPháp để 
tổng bí thư có quyền bãi nhiệm chủ tịch nước, sau đó thì 
quốc hội có quyền bỏ phiếu bãi nhiệm tổng bí thư nữa là 
thành ra tam quyền phân lợn
------------------------------------------
Còn TH09 thì đăng:

Bỏ bao công cãi nhau mà nào có...lên đỉnh.

LIỆT DƯƠNG


*** Beo biên BÀI NÀY (***)vào tháng 10 năm ngoái.

Tầm ấy, bản dự thảo hiến pháp chưa được công bố rộng rãi.

Viết loằng ngoằng thế, tựu trung lại, Beo muốn diễn đạt rằng, thực chất 
 của lần sửa đổi hiến pháp này chỉ là xếp sắp lại quyền lực  trên cấp
 chóp bu. Và việc  xếp sắp ấy sẽ bất chấp baquyền pháp có hiếp dâm 
nhau hay không. Chấm hết.

Hiến pháp là bộ luật cái thể hiện tình cảm và ước vọng của nhân dân. 
Chính vì vậy, bộ luật cái này gắn liền với những vấn đề quốc gia và 
xã hội ở thời điểm nó ra đời.

Chưa cần đọc kĩ văn bản dự thảo sửa đổi, đã thấy ngay rằng, do công 
lao giành độc lập và thống nhất đất nước, Đảng cộng sản nghiễm nhiên
 coi tính chính danh lãnh đạo đất nước của mình là vĩnh viễn. Và Beo 
tin rằng, không có bất cứ ai trong nhóm chủ trương sửa đổi hiến pháp,
 manh nha thay đổi điều đã được mặc định này.

Nay, có vẻ như tình hình rất chi là tình hình, rắn thả ra rồi bắt lại ra sao…

Cách bắt lại rắn thô thiển đầu tiên là đích thân hai vị đứng đầu quốc 
gia đập vỗ mặt quốc dân đồng bào là đồ suy thoái đạo đức.

Beo yêu đất nước mình, tôn trọng sự đứng đầu của Đảng cộng sản nhưng 
nhận thức rằng, trong thế giới phẳng của thập kỉ thứ hai của thế kỉ 21,
 hoàn toàn không cần thiết phải khẳng định tính chính danh bằng cách
 ghi vào Bộ luật cái nữa. Nếu  Đảng cộng sản đủ sức mạnh, át vía  
được tất cả các luồng tư tưởng khác mình, hà cớ gì cứ phải khăng 
khăng ôm cứng lấy cái phao điều 4đến thế.

Cách bắt rắn thứ hai. Tối qua Beo bỏ công coi chuyên mục góp ý 
hiến pháp (đại khái thế) trên VTV và ANTV. Đủ các giai tầng, các anh
 công an ngồi nghiêm trang đầu đội đầy mũ trong nhà hội nghị máy lạnh. 
100 xã ở Phú thọ đã lấy xong ý dân rất hợp lòng đảng. Nhà bác hiu gì 
đấy nói có mỗi câu tôi hoàn toàn nhất trí ….Cha mẹ bà con làng nước
 hàng xóm láng giềng ôi!

Lẻ mẻ còn vài bài bắt rắn nữa, nói chung cũng cũ kĩ và phản hiệu quả mà 
vụ buộc thôi việc thần tốc Nguyễn Đắc Kiên là ví dụ.

Văn bản HP chính thức ban hành chắc chắn trăm phần trăm sẽ không
 thay đổi gì so với bản dự thảo, trừ dăm ba câu chữ thì là mà vì vớ vẩn và,
 trừ cuộc thương thảo quyền lực, đương nhiên chả dính dáng gì đến 
nhân giân, sắp tới đây. Nhưng, cuộc tập dượt dân chủ đầu tiên trong
 lịch sử 8 mấy năm của Đảng cộng sản, đã vọt tầm kiểm soát và ngoài 
lường định.

Chuẩn bị bao nhiêu cơ mưu cưỡng hiếp, đúng lúc hành sự té ra liệt
 cmn dương.


(***) Đây là 1 trong số 19 bài sở 4 tờ Sài gòn bắt buộc bạn Beo
 tháo gỡ trong blog cũ. Văn bản này do nữ phó phòng non choẹt 
(not tuổi tác) kí trong khi các giấy mời họp trong vụ blog Beo ấy 
toàn do phó giám sở kí. Em này học cùng khóa chính trị với Beo
 và tụ nhau trong nhóm, hễ thi mà buông phao ra chết liền.

Nghĩ lại, giờ thấy mình ngu thật, bỏ bao công cãi nhau mà nào có...lên đỉnh.